Xem sách hay

Người Khách Đêm Giao Thừa

Mua ở đâu?
Đoàn Lê

Đoàn Lê

Người Khách Đêm Giao Thừa:
“Hắn buớc vào nhà tôi, đúng hơn là đẩy cửa phòng tôi vào lúc mười một giờ đêm. Giời ạ, mười một giờ đêm giao thừa cơ. Ai đã mời hắn vào? Xưa nay tôi vốn có lệ cho vợ con làm bữa cơm tất niên thật thịnh soạn, mời chú dì, cô bác nội ngoại hai bên cùng họp mặt vui vẻ. Trong bữa cơm, chúng tôi mượn chén, có điều không phải với nhau đều nhờ rượu nói bằng hết. Cơ bản là để mấy bà chị em đâu được dịp nói xấu chồng công khai trước mặt họ hàng, một cách thể hiện tình yêu thời dân chủ. Sau khi tiễn mọi người hỉ hả về nhà nấy, tôi thường đóng cửa phòng riêng, ngồi nhâm nhi tách cà phê thật ngon để thức chờ giao thừa. Tai tôi vẫn nghe mẹ con nhà nó lách cách dao thớt dưới bếp sửa soạn cỗ cúng đón năm mới. Đấy cũng là dịp để tôi ngồi kiểm điểm những kế hoạch bị phá sản trong năm vừa qua, cho chúng trôi đi theo vị đắng cà phê, đồng thời vạch ra những kế hoạch năm mới để có cái mà tiếp tục phá sản.

Ấy đấy, giữa lúc cơ thể tôi đang lơ mơ hấp thu một cách thỏa mãn rượu thịt bữa tất niên thì hắn đẩy cửa phòng bước vào. Nhác trông hắn có vẻ hơi cổ lỗ trong bộ com lê màu xám nhạt, vẻ người thanh tú với nước da mai mái cớm nắng của các thầy ký khi xưa. Hắn nhẹ nhàng đóng cánh cửa phía sau lại. Tôi hơi bực mình. Nảy đâu ra ông khách vô duyên đến thăm vào giờ này nhỉ? Có chuyện quan trọng chăng?
Không kịp suy đoán kỹ càng, tôi đã phải lịch sự chìa tay bắt tay hắn, mở đầu bằng một câu giao đãi xuề xoà:
– Giờ mới thong thả một tí ông ạ.
Hắn nhếch mép cười cười.
– Thôi thế cung là qua một năm….
– Vâng, qua cái vèo! Lắm lúc nghĩ mình vô tích sự trong ba trăm sáu mươi nhăm ngày đêm ăn hại cơm giời. Thấy tóc bạc nhanh quá mới tiếc….. Mời bác dùng chút cà phê với tôi. Vừa pha xong đấy.

Tôi chia nửa cốc cà phê trong phin, đặt trước mặt hắn vừa đưa mắt tò mò ngắm gương mặt lạ hoắc. Hắn cúi đầu cảm ơn, cố tỏ vẻ lịch lãm trong dáng ngồi, đôi tay mảnh dẻ xanh xao chắp lại trên đùi. Tôi không tả nổi vẻ không bình thường của hắn được. Chỉ biết hắn có sức kích thích mạnh mẽ trí tò mò ở tôi. Rút cục hắn có chuyện gì phải đến đây vào giờ này?

– Buổi sáng tôi rất cảm tạ tấm lòng của ông đối với ông chủ tôi, ông nhà văn tội nghiệp hiện đang ở bệnh viện ấy….
Hắn mào đầu bằng giọng nói xúc động, với một âm điệu u buồn bí hiểm rất hợp vẻ mặt cô hồn của hắn………”

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?