Xem sách hay

Ngón Tay Ma – Truyện Kinh Dị Chọn Lọc

Mua ở đâu?
Nguyễn Đức Hảo

Nguyễn Đức Hảo

Ngón Tay Ma – Truyện Kinh Dị Chọn Lọc:
"….. Tôi ngồi thụp xuống đất tính toán, làm gì bây giờ đây? Đợi đêm khuya lẻn vào sau nhà? Hay là ngày mai trở lại? Đang suy tính tôi chợt nghe có tiếng động bên trong phòng. Tôi đứng dậy nhìn vào bên, hai người đàn ông đang cởi cái áo khoác trắng ra và nói gì với nhau. Đầu tôi chợt loé lên một sáng kiến. Tôi vội quành ra ngỏ trước và đi thẳng vào phòng gặp hai người.
– Xin lỗi, hai ông có biết họ đưa xác ông Wangliu đến đây chưa?
Hai người đàn ông giật mình nhìn tôi, suy nghĩ một chút rồi nói:
– Oh, Wangliu hả, nằm kia, chúng tôi còn sửa soạn, trang điểm và mặc đồ cho ổng. Ngày mai ông hãy trở lại thăm, bây giờ chúng tôi phải đi ăn tối.
Nghe họ trả lời vậy tôi đánh liều nói tiếp:
– Vậy hả, mai mới được thăm hả. Tiếc quá, vậy mai tôi trở lại.
Và tôi bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình:
– À nhà vệ sinh chỗ nào vậy ông, tôi xin đi nhờ một chút.
Họ tưởng tôi muốn hỏi nhà vệ sinh thật. Một người chỉ tay hướng dẫn tôi vào bên trong. Tôi đi vội vào trong nhà vệ sinh. Chẳng cần xem xét nữa tôi tiến về phía cửa sổ và mở chốt cửa. Xong rồi tôi đi ra phòng ngoài, cũng vừa kịp lúc thấy hai người đẩy xác ông Wangliu vào trong một ngăn tủ sắt lớn. Lúc họ đẩy xác vào, tay phải ông Wangliu chợt bung ra, tòng teng, tôi thấy rõ chiếc nhẫn đá tím loé lên. Tôi chào hai người rồi đi ra khỏi dãy nhà.
Nhưng tôi không về nhà, mà lái xe ra sau một chỗ khuất, rồi đậu lại ngồi suy nghĩ. Tôi phải hành động liền trong đêm nay. Để ngày mai, lỡ có nhiều người đến viếng xác ông thì càng khó làm. Bây giờ họ đi ăn tối, dịp may rất tốt để lẻn vào lấy nhẫn. Quyết định xong tôi ngồi chờ. Khi hai người giữ xác vừa lái xe đi tôi liền ra khỏi xe, lom khom chạy lại dãy nhà. Tim tôi đập liên hồi. Tay chân tôi run lên. Quái, bình thường tôi lì lắm mà sao bây giờ yếu vậy! Kệ, tôi chạy lại chỗ cầu tiêu rồi dùng hết sức đẩy cánh cửa qua một bên, và hết gân, hít hơi, đu người vào bên trong. Chẳng khó khăn gì lắm. Tôi lần mò vào trong căn phòng chính. Đúng là những hộc tủ chứa xác chết rồi. Tôi định vị trí hộc tủ của ông Wangliu và kéo ngăn kéo ra. Phì. Một hơi lạnh toát ra làm tôi rởn người. Đầu óc tôi tê cứng không còn suy nghĩ gì nữa, tôi giở cái khăn đậy xác ra. Đúng là ông Wangliu, mặt ông tím thẫm, nhìn còn dữ hơn ở trong lớp. Tôi đã liều rồi, chụp lấy tay ông tìm chiếc nhẫn. Tay ông khô đét, cứng ngắt, tôi nhắm mắt cầm chiếc nhẫn kéo ra khỏi ngón tay ông…..
Nhưng chiếc nhẫn cứ dính sát vào tay ông, không chịu sút ra. Tôi cố sức kéo cả 10 phút, mà chiếc nhẫn vẫn trơ trơ. Tôi toát mồ hôi không biết phải làm sao. Tôi bắt đầu mất bình tĩnh. Nhưng tôi không muốn rút lui, đã vào tận trong này rồi trở ra coi như không, nói sẽ không ai tin.
Đúng lúc đó có tiếng xe hơi lái vào bãi đậu xe. Tôi hốt hoảng nhìn quanh. Mắt tôi chợt loé sáng, một con dao đang nằm trên cái bàn gần đó. Không cần suy nghĩ tôi lại chụp con dao và dùng nó cứa đức ngón tay đeo nhẫn của ông Wangliu. Tôi làm thật mạnh, thật nhanh. Chỉ trong nháy mắt ngón tay ông Wangliu đứt lìa. Chiếc nhẫn sút ra, tôi vội chụp nhẫn, lúng túng không biết bỏ đâu. Có tiếng đóng cửa xe. Tôi bí quá đeo đại chiếc nhẫn vào tay mình, rồi phủ khăn cho cái xác, đẩy vào hộc tủ và cầm ngón tay chạy vào nhà vệ sinh. Tôi trèo ra cửa sổ cũng vừa lúc nghe tiếng lách cách mở ổ khóa……."
Mục lục:
Ngón tay ma
Bức hoạ da người
Một đêm trên bờ hồ
Căn nhà bà cố
Nghiệp báo
Hồn ma trinh nữ
Bóng ma trong dinh thự
Đêm kinh hoàng
Quả tim người chết
Lan rừng
Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?