Anh, Đông Vũ, người luôn có thể mỉm cười lịch thiệp với mọi đối tác, nhưng ánh mắt chưa bao giờ xao động tưởng chừng như không gì có thể chạm vào trái tim anh.
Cô, Lam Ngọc, không phải là một cô gái có vẻ ngoài ưa nhìn, nhưng sự thấu hiểu lòngngười và những nét đẹp không tên từ trái tim cô đã tạo nên một sức hút kì lạ đối vớinhững chàng trai mà cô từng tiếp xúc.
Cô, Lam Kiều, mang một vẻ đẹp mong manh tựa khói sương khiến bất cứ cô gái nào cũng phải ghen tị, nhưng thế giới quanh cô luôn nhuốm một màu đen cô tịch và u tối.
Anh, thì ra trước khi gặp cô chưa từng nếm được mùi vị của tình yêu, chỉ có nỗi đau cứâm ỉ từ những vết thương trong quá khứ.
Cô, vì một lời hứa mà tiến vào thế giới của anh, bất giác trao cho anh trái tim mình, để rồilặng lẽ giấu đi nước mắt sau màn mưa.
Cô, chỉ biết anh là vầng dương duy nhất, rồi vì anh mà đánh mất đi ánh sáng của chính mình.
“Tình yêu không thể miễn cưỡng cũng chẳng cần lý do. Không thể trách anh vì sao yêu tôi, cũng chẳng thể trách tôi vì sao không yêu anh, chỉ trách định mệnh đã đưa chúng ta gặp nhau.”
Ba con người, ba con đường, giao nhau, ắt hẳn là định mệnh.
Mời bạn đón đọc.