Lê Minh Quốc khởi đầu sự nghiệp của mình là một nhà thơ từ rất sớm, khi còn ngồi trên ghế nhà trường, và đã có nhiều tập thơ được in như, “Tôi vẽ mặt tôi”, hay “Trong cõi chim bao”. Đặc biệt gần đây anh lại có thêm loại sách người ta gọi đó là “Đoản văn”, mới đây nhất là quyển “Ngày qua bóng ngày”.
“Ngày qua bóng ngày” là một tập đoản văn thú vị. Tập đoản văn của anh chuyện trò với độc giả về nhiều lĩnh vực khác nhau: có khi là những hồi ức thú vị về Sài Gòn, về tuổi thơ, về thời đi học của anh; có khi là những câu chuyện văn về những nhà văn, nhà báo mà anh quen biết: từ Sơn Nam, Kiên Giang, Trần Hữu Tá…cho đến những tác giả trẻ hơn; có khi là những câu chuyện về tình bạn, tình yêu, tình thầy trò của các tác giả ngày xưa của những Chu An, Vũ Tông Phan, Võ Trường Toản, hay gần đây nhất như: Nhất Linh – Khái Hưng, Huy Cận – Xuân Diệu, Tô Hoài – Nam Caovvv…; có khi là những câu chuyện chữ nghĩa: cách dịch thơ, ngôn ngữ Truyện Kiều, hiện tượng dùng sai tiếng Việt; có khi là câu chuyện về văn chương, văn hóa, giáo dục.
Những câu chuyện được kể theo một giọng điệu riêng, thông qua “cái tôi” của tác giả, một cái tôi “tưng tửng”, hài hước, mà ẩn chứa nhiều suy tư, trăn trở.
Mời bạn đón đọc.