Bạn không chỉ có cảm giác đang tha thẩn trên một cánh đồng thơm mùi cỏ mật và nhặt được những ảnh tâm hồn trong vắt, gặp lại những giấc mơ về thời thơ ấu, tắm mình trong ký ức thời gian tưởng đã trôi vào quá vãng xa xăm… mà bạn còn tìm lại được những khoảnh khắc bình an quý giá mà bạn luôn khao khát khi đọc cuốn tản văn kỳ lạ này. Tràn ngập từng trang sách là tinh thần trong suốc của nhạc Môza.
“… Vị vua trẻ như bị kim chọc vào tai, mặt hơi biến sắc trong khi các vị quan lớn bé đều im phăng phắc.
– Trẫm hỏi ngươi: Khi nói những điều ấy ngươi có hình dung trước kết cục không?
– Thần có thể phải chết.
– Tại sao biết chết mà vẫn làm?
– Bởi vì thà chết còn hơn đắc tội với non sông, xã tắc.
Vị vua trẻ quát to:
– Nói láo!
Đồng loạt các quan lớn bé đều quỳ xuống, có kẻ sụt sịt khóc, đồng thanh xin vua trị tội tên tiểu quan hỗn láo. Nhà vua càng giận tím mặt.
– Là ta bảo lũ các ngươi ấy! Nếu ta bảo lũ các ngươi ấy! Nếu ta cần các ngươi chỉ để nghe những lời thuận tai thì làm sao bằng ta nuôi một lũ vẹt dạy cho đúng một câu “Nhà vua anh minh”. Còn ngươi – vua chỉ vào ông quan dám nói nguợc lại – ta dám chắc nếu muốn ngươi còn nói hay hơn lũ vô dụng kia.Vì lẽ gì ngươi không làm như họ? Vì lẽ gì khi biết chết mà không tránh? Vì lẽ gì? Chỉ có thể vì tấm lòng ngươi luôn hướng về xã tắc, coi xã tắc là trọng. Làm sao một kẻ tiểu nhân gian nịnh, làm sao một kẻ chỉ vì túi cơm giá áo mà suốt đời ra luồn vào cúi săn đón ý bề trên con được cái tâm lớn nhường ấy. Nói cho thuận tai bề trên, ai chả làm được, cần gì phải đọc, phải học, phải đêm ngày trăn trở. Nhưng chúng nói thuận là để làm những điều đại nghịch vô đạo. Ta chưa thấy triều đình nào hưng thịnh khi một ông vua chỉ quen nghe vuốt ve bằng lời của lũ nói theo. Ta thực may hơn cha ta vì còn có kẻ như ngươi đó…”.
Mục lục:
Lời tác giả
Thuận và nghịch – thay lời tựa
Sáng
Mắt thôn nữ
Hương cỏ mật
Đom đóm
Câu ếch
Dâu trưởng
Chợ chiều
…
Trưa
Kẹo kéo
Chè xanh
Tương
Rau muống
Rau lang
Khoai nướng
Cà cuống
Cơm nắm
…
Chiều
Sống để viết và viết để sống
Thẩm định
Cay đắng của tài năng
Ngôn ngữ văn bản
Chữ
Đầu và cuối con đường
Bao giờ đến được vô danh
Còn và mất
…
Tối
Hậu thế vô can?
Cơ hội của đời người
Tháng của quan niệm
Gốc của bệnh
Nhờn cảm giác
Liêm sĩ
Sau một và giòi bọ
Chuyện càng ngẫm càng buồn.
…
Mời bạn đón đọc.