Mùa sương thương mẹ là những tản văn nhỏ được viết bằng một mạch chảy trong veo xuyên suốt, đó chính là nỗi nhớ. Nhớ đến đâu, tôi đặt bút viết đến đó, thật tự nhiên, thật giản dị. Trong những tản văn này, bạn có thể bắt gặp từng mẩu chuyện vụn vặt đời thường của bất cứ ai mà tôi đã cố gắng gom lại vào một ngăn kí ức, để khi tâm hồn dâng tràn cảm xúc, không còn cách nào khác, tôi đành thể hiện chúng bằng chữ nghĩa, câu từ…
Nếu bạn là người hay hoài niệm về những điều đã qua, hãy chào đón “Mùa sương thương mẹ” cùng tôi.
Phan Đức Lộc
Mời bạn đón đọc.