Tháng Bảy, những cơn mưa lại kéo nhau về… Khi những giọt nước đầu tiên rơi xuống, cũng là lúc xua đi những âm thanh rầu rĩ của các chú ve. Mùa hè, tiếng ve nghe thật buồn, nhưng tiếng mưa rơi nghe buồn hơn. Biết sao được, đó là ý của đất trời. Đất trời đâu thể giữ mãi mùa xuân ở lại với mình. Xuân tàn, hạ đến. Những cuộc bàn giao diễn ra từ lâu đời nhưng không bao giờ xưa cũ…
Mùa hè ấy lần đầu tiên đã hé mở cánh cửa mà suốt hơn hai mươi năm liền bị đóng chặt – cánh cửa của trái tim. Bao nhiêu năm cánh cửa ấy bị đóng chặt, Nhật Hà nào có biết hạnh phúc là gì. Vậy rồi, trong một buổi chiều mùa hè, ngọn gió mới đã lùa qua ô cửa…
Mời bạn đón đọc.