"… Thuyền đưa chúng tôi đến Cẩm Phả. Đây là một thôn ngoại vi, hẻo lánh, nằm ở phía Đông Nam thị trấn Hà Tu. Trước mặt là bãi sú và những dãy núi đá xanh bạt ngàn trùng điệp của Vịnh Hạ Long. Sau lưng là đồi thông và đường Mười Tám chạy từ Hồng Gia ra Cẩm Phả. Cả thôn chỉ có hơn chục gia đình, và đều là thợ mỏ. Có người đang đi làm. Có người đã về hưu, hay ốm đau bệnh tật. Để kiếm thêm, người ta vỡ vạc những mảnh đất nhỏ hẹp, sình lầy, hoang hóa ở các hẻm núi, ven ngòi thành ruộng cấy lúa, trồng khoai. Họ đều là người ở đồng bằng đến đây làm ăn từ trước Cách mạng tháng Tám. Gia đình nào cũng nghèo. Nhà cửa lụp xụp, tranh tre, nứa lá. Vườn tược không rào giậu, hoang sơ, đầy những cây na, cây táo mọc dại, chứ không phải người trồng. Cả thôn chỉ có một con đường “độc đạo”, từ trên dốc thị trấn đi xuống. Cuối đường, một mỏm núi đất nằm thoi loi ra biển chặn lại, thành đường cụt.
Có lẽ vì thế nên bọn Tây đóng trên đồn Hà Tu ít khi nhòm ngó. Và Cẩm Hà đã trở thành địa điểm trú chân tương đối an toàn cho các cán bộ hoạt động của vùng này…".
Mời bạn đón đọc.