Xem sách hay

Ma Ghen – Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm

Mua ở đâu?
Mộng Thu

“… Tôi lồm cồm ngồi dậy, mắt nhắm mắt mở lần ra cửa.

Cánh cửa vừa hé ra, một làn gió lạnh ngắt thổi ùa vào làm tôi rùng mình và tỉnh hẳn ngủ.

Ngoài sân, ánh trăng đầu tháng mờ mờ nhưng cũng đủ soi cho tôi thấy rõ ràng không có một bóng người nào đứng bên ngoài cánh cửa.

Tôi bước hẳn ra sân, ngó dáo dác. Chẳng lẽ hôm nay hai thằng trời đánh này bất chợt nổi hứng muốn chơi trốn tìm hay là muốn hù doạ nhát ma tôi?

Tôi lên tiếng:

– Ê, hai thằng mắc dịch! Có vô thì vô cho lẹ để tao còn ngủ tiếp, không thôi tao đóng cửa, hai đứa ráng chịu khó ngủ ngoài hiên nhà luôn nhe?

Vẫn không có ai đáp lại lời tôi.

Đêm thật yên tĩnh, ngay cả tiếng giun dế cũng im bặt, chỉ có tiếng giáo thổi rát khẽ bên tai tôi.

Bực mình tôi quay trở vào nhà khép cửa lại.

Nhưng khi cái chốt cửa vừa được cài vào thì tôi lại nghe rõ ràng tiếng gõ cốc cốc bên ngoài.

Tôi mở bung cánh cửa ra, vẫn không có ai ngoài đấy!
Tôi lại khép cửa, giả vờ gài chốt, nhưng thật sự tôi đã chuẩn bị sẵn tư thế để mở cửa một cách nhanh nhất, hòng bắt quả tang kẻ đùa giỡn trong đêm.

Khi tiếng “cốc” đầu tiên vừa khe khẽ vang lên thì tôi đã vọt nhanh ra ngoài, kẻ kia dẫu có học phép thần công “Lăng Ba Vi Bộ” của người anh hùng trẻ tuổi Đoàn Dự trong phim Thiên Long Bát Bộ cũng không tài nào trốn thoát khỏi tay tôi.

Nhưng thật lạ lùng, trước mặt tôi vẫn chỉ là khoảng không vắng ngắt!

Lúc này tôi bắt đầu cảm thấy có điều gì đó bất ổn đang xảy ra. Chắc chắn không phải Hùng hay Thắng chọc phá tôi rồi, vì tụi nó không thể nào biến đi một cách chớp nhoáng như thế được.

Chỉ có thể… chỉ có thể… có thể là ma mới ẩn hiện tài tình đến thế!

Tôi bất chợt nổi da gà khi nhớ lại những lời nói của Dũng hồi đầu hôm:
”Hơ hơ… vợ yêu quí ơi… thằng Phong nó không tin em linh hiển kia kìa! Tối nay em về dằn mặt nó một trận cho nó tởn đi, nghe em?”
Chẳng lẽ… chẳng lẽ nào đây là sự thật? Phượng linh thiêng đến thế thật sao?

Tôi đi giật lùi vào nhà, vội vã đóng chặt cửa lại rồi chạy ào về chỗ nằm của mình kéo mền trùm kín mặt.

Nhưng ở đời, có cái lạ là hễ điều gì mình càng sợ thì hình như nó càng thích đến với mình.

Tôi nằm im, dỏng tai lên nghe ngóng. Ban đầu không có gì lạ, chỉ là tiếng gió lướt thướt sột soạt bên hiên nhà, rồi tiếng kêu thảng thốt lạc lõng của một con chim đêm nào đó… Nhưng rồi tôi nghe hình như có tiếng chân đi rất khẽ phía bên ngoài. Tiếng chân dừng lại ở cửa, tiếng gõ cốc cốc lại vang lên rất khẽ khàng…”

Mục lục:

Ma ghen

Nặng tình với ma

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?