Xem sách hay

Lý Văn Sâm – Ngoài Mưa Lạnh

Mua ở đâu?
Bùi Quang Huy

Bùi Quang Huy

“…Sau một tiếng sét, trời đổ mưa lắc rắc trên mái ngói.

Chị Lâm hối chồng:

– Mưa rồi đó! Ngủ đi!

Lâm uể oải, chiều vợ, nhưng hình như tiếc ngọn đèn tri kỷ nên không chịu tắt. Bỗng có một loạt tiếng súng nổ dòn như pháo tết.

Chị Lâm thổi phụt ngọn đèn, rồi kéo chồng nằm xuống.

Chị nói nhỏ vào tai chồng:

– không nghe lời tôi, để đèn nguy hiểm bao nhiêu!

Lâm mở mắt trong bóng tối. Giọng chàng tha thiết:

– Những kẻ lạc loài trong đêm nay, nếu muốn núp mưa, không tìm đâu ra một ngọn đèn để mà lần tới. Có khác nào, một con tàu lạc lõng giữa trùng dương lạc mất ngọn hải đăng, giữa giờ giông bão? Đêm nay, không ai thắp đèn vì sợ hòn đạn lạc, mà mưa, gió cứ phụ hoạ với tiếng súng gây sự sũng ướt thê lương xuống một góc trời…

Bỗng Lâm nghe vợ chàng thì thào bên tai:

– Nín mà nghe! Có tiếng chân người.

Lâm im lặng, gần như nín thở.

Ngoài nội cỏ xa xa, gió chao mình phần phật. Bên góc nhà, tiếng là mía cứng cọ vào nhau lạc xạc. Thánh thót và thánh thót, giọt mưa theo nhau nhểu lõng bõng xuống mảnh sân nhỏ đã sũng nước. Theo một vài chỗ nhà dột, tiếng nước rớt lách chách.

Chớp lên chân trời. Tiếng sét lê mình lổn cổn đi từ góc trời nầy qua góc trời nọ. Mơ hồ có tiếng ếch nhái léo nhéo giữa cõi đất trời lạnh lẽo.

Im lặng gần hai phút, Lâm bảo vợ:

– Không!

Vợ chàng bấm chàng một cái, rồi chỉ ra phải cửa. Lâm cố mở mắt lớn và hồi hộp hỏi nhỏ:

– Đâu?

Qua kẽ vách hở hình như có bóng người vỗ nhè nhẽ vào cửa căn phố kế bên nhà bác Tư, thợ giày. Tiếp theo những tiếng nói đứt quãng: “Ai nhà xin …cửa….vô! Tôi bị đạn … nặng lắm!”

Lâm ngồi vụt lên. Vợ chàng ngăn lại. Giữa hai người có một sự giằng co. Lâm gắt nhỏ bên tai vợ….”

Mục lục:

Lý Văn Sâm – người thổi sáo ở Bến Xuân

Ngoài mưa lạnh

Vực thẳm

Tàn một mùa ve

Ngàn sau, sông dịch

Nửa mảnh ngân tiền

Đờn Chìn-Kha-La

Một cốt truyện mới

Thèm một ngọn đèn dầu

Oan gia

Mưa sài gòn

Ngày ra đi

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?