“… Lê ơi!
Anh hãy nằm yên đó, nhé!
Trong anh một mùa ve đã tàn rồi. Nhưng dưới thung lũng, trên nóc đồi, lá xanh đang xây một mùa thu tương lai, một mùa thu trông đợi của một giống nòi anh dũng. Trên đầu chúng tôi gió hè hổn hển. Hoa xoan lốm đốm đỏ điểm hồng hông núi. Hồn cảo rung rung như hồ nước đang run lên vì ngập trời phong toả.
Mùa ve! Mùa ve ơi!
Mùa ve của Đất nước tháng tháng, năm năm vẫn vang trận tiền như loạt kèn thúc giục.
Lê nằm yên đó nhé!
Quanh anh, lá rụng như những trang sử đang xây cao một nấm mồ danh dự. Anh không còn nghe tiến ve. Mà loài ve vẫn lên tiếng đều đều trong mênh mông nắng hạ. Không ai tắt được tiếng ve cả!
Đất nước đang làm những mùa ve vĩnh viễn…”.
Mục lục:
Lời giới thiệu
Truyện ngắn
Vực thẳm
Một cốt truyện mới
Đờn chìn-Kha-La
Ngày ra đi
Oan gia
Tàn một mùa ve
Nửa mảnh ngân tiền
Một con chó sủa hóng, chiều ba mươi tết
Trời như muốn sáng
Truyện vừa
Kiếp này thôi đã lỡ
Sóng vỗ bờ xa
Ma ní bửu châu
Nợ nước thù nhà
Kịch
Sa mạc
Đường vào xứ phật
Đi chơi tết
Người đi không về
Trùng dương
Trong một ngày vui
Nham hiểm
Một bi kịch đã hạ màn
Nửa mảnh trăng thề.
Mời bạn đón đọc.