Ký Ức Northumbria
Hành trình của "Ký ức Northumbria" mang lại cho tôi rất nhiều kỷ niệm. Những kỷ niệm đẹp mà tôi háo hức muốn chia sẻ nó với các bạn ngay lúc này.
Vào một buổi tối, khi tôi ra Hà Nội công tác, bất ngờ nhận được cuộc hẹn từ một người bạn là du học sinh tại Anh. Trong cuộc hẹn ngày hôm đó, tôi đã gặp chị Quỳnh (Queenie Nguyễn) – điều hành Northumbria Việt Nam và anh Minh – Giám đốc của Vietnam Talent Education – một công ty chuyên về tư vấn du học. Sau một thời gian trò chuyện, chị gợi ý về việc muốn tôi viết một cuốn sách về nước Anh và du học sinh Anh. Chị Quỳnh cũng từng là du học sinh tại Newcastle. Chị cảm thấy rất nhớ những ngày tháng đó, yêu nó và ước ao có thể viết một điều gì đó về những năm tháng đã qua ấy. Chị nói với tôi rằng, chị tìm đến tôi không phải bởi tôi là một người nổi tiếng. Chỉ đơn giản, chị thấy tôi giống chị, có ước mơ, có hoài bão, có khát khao. Vì vậy, chị tin rằng, tôi có thể truyền tải được một phần nào, thế giới tươi đẹp ở nước Anh đến với biết bao bạn trẻ.
Khi ấy, tôi đang rất bộn bề với công việc của ngân hàng và dự án riêng của mình. Tôi suy nghĩ rất nhiều, không biết có nên nhận lời hay không? Nhưng nước Anh có lẽ có một duyên phận rất lớn đối với tôi. Trước đây, bạn trai tôi du học tại Anh. Tôi hàng ngày đều ước ao đến đó để đoàn tụ với anh ấy. Chúng tôi yêu nhau vài năm sau đó chia tay cũng đã được vài năm. Khoảng cách xa xôi không chỉ khiến chúng tôi xa nhau mà còn không thể nào hiểu đối phương được nữa. Tôi bị công việc cuốn trôi và quên đi ước mơ nhỏ nhoi ngày ấy. Khi tình yêu không còn nơi đó, thì bỗng dưng mọi thứ liên quan đến nó đều vô nghĩa vô cùng. Lời đề nghị của chị Quỳnh khiến ký ức đó ùa về trong tôi. Tôi đồng ý với chị.
Một điều rất ly kỳ đã xảy ra khi tôi đặt chân xuống Northumbria. Đó là triền miên những ngày lạnh giá mặc dù trời đã cuối tháng tư. Những cơn mưa ào ạt và gió dường như muốn cuốn tôi đi bất kể thời gian nào trong ngày. Tôi gặp gỡ những sinh viên xuất sắc nhất của đại học Northumbria, nghe họ chia sẻ những câu chuyện thú vị về họ. May mắn hơn được tiếp xúc với các giáo viên vô cùng thân thiện và dễ mến trong trường. Họ đã nhiệt tình đưa tôi đi khắp nơi để tìm hiểu về văn hóa tại đây. Đáng ra, có lẽ tôi đã có thể viết được một cuốn sách tư liệu rất đầy đủ về cuộc sống sinh viên ở Anh, với sự giúp đỡ tận tình đó.
Nhưng có một sự việc nho nhỏ, đã làm thay đổi tôi.
Những ngày ở Newcastle, các bạn sinh viên Việt Nam dễ mến và nhiệt tình lắm. Mặc dù không thân thiết nhưng họ luôn đón chào tôi tham gia những cuộc vui của họ. Thậm chí còn dắt tôi lên thư viện để ngồi viết cho yên tĩnh hơn. Song, một chút tò mò đã dẫn dắt tôi đến với London và bất ngờ gặp lại bạn trai tôi ngày nào, sau nhiều năm không liên lạc.
Thành thật mà nói, đây là một việc tình cờ, hoàn toàn nằm ngoài mọi dự đoán của tôi. Những điều lãng mạn nhỏ nhoi khiến trái tim nhạy cảm trở nên linh hoạt hơn trong câu chữ. Tôi quyết định thay đổi chủ đề cuốn sách, bằng việc viết một câu chuyện tình trên đất Anh. Chính vì thế, "Ký ức Northumbria" ra đời. Tôi cũng may mắn được sự ủng hộ của chị Quỳnh trong việc viết câu chuyện này.
Tôi đã ở Anh trong vòng nửa năm để yêu và để viết. Phần lớn thời gian, tôi sống ở hai thành phố London và Newcastle, chỉ như một người lặng lẽ quan sát những thứ vận động xung quanh mình. Tôi hiểu hơn về cuộc sống của những sinh viên nơi này, đồng cảm với họ trong những ngày xa xứ, ở nơi lạnh giá ấy. Văn hóa Anh cũng dần dần chinh phục tôi bởi sự tinh tế và lịch thiệp của con người.
Các bạn biết không, tôi chưa từng tốt nghiệp đại học. Khi còn đang đi học, tôi đã bỏ dở để đi làm. Sau này, hầu hết các bài viết về tôi, người viết đều cho rằng, tôi đi theo ước mơ, hoài bão mà bỏ học. Nhưng thực tế lại là, tôi không thể tiếp tục học thì đúng hơn vì điều kiện và hoàn cảnh của mình lúc đó không cho phép. Chính vì thế, tôi luôn khát khao được đến trường. Sau này, thời gian trôi qua, những bộn bề lo toan của cuộc sống đã khiến tôi không còn tâm trí nghĩ về việc học. Ngày tháng quan sát cuộc sống của các bạn sinh viên tại Anh đã khiến khao khát được trở thành một sinh viên trong tôi trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tôi muốn nói với các bạn, những độc giả yêu quý của tôi rằng, nếu có cơ hội được học, hãy học nữa và học mãi. Hãy trải nghiệm việc học như sự may mắn mà bạn đang được hưởng thụ trong cuộc sống này.
Quay trở lại với tác phẩm "Ký ức Northumbria", đây không phải là một cuốn sách về du học, càng không phải một câu chuyện về tôi. Nó đơn giản chỉ là một "câu chuyện tình giả tưởng", được lấy cảm hứng từ chính những gì tôi nhìn thấy tại nơi mà tôi đã đi qua. Câu chuyện tình của những du học sinh và "cựu" du học sinh tại Northumbria. Tại sao lại là "Ký ức"? Bởi tất cả những hình ảnh đẹp đẽ mà họ có, đều đã xa. Nó không phải là thứ đang diễn ra ở "thì hiện tại". Họ lưu giữ ký ức ấy như những gì tuyệt vời nhất tồn tại trong tâm trí mình. Trong câu chuyện của mỗi nhân vật, đôi lúc đan xen những hình ảnh chân thực của cuộc sống sinh viên ở Anh: Có khó, có khổ, có vui, có buồn, có niềm hân hoan, có nỗi cô đơn và cả tình yêu nữa.
Tôi chưa chắc đã là một cây viết xuất sắc. Khó lòng viết nên tác phẩm có thể khiến tất cả mọi người hài lòng hay rung động. Nhưng qua câu chuyện này, tôi hy vọng bất kỳ ai đã từng có quãng đời sinh viên đầy ước mơ với tình yêu và rất nhiều tham vọng, có thể thấy hình bóng mình lấp ló đâu đó trong suy tư của mỗi nhân vật. Khát khao tuổi trẻ sẽ vẫn sống mãi trong suốt những năm tháng phải đánh vật với cuộc đời sau này.
Rất mong các bạn sẽ yêu thích "Ký ức Northumbria" và xem nó như một người bạn trong hồi ức.
Mời bạn đón đọc.