Mặc dầu đã bao nhiêu năm, nhưng kỷ niệm đẹp về Trường Sơn, trong ký ức của Lưu Trong Lân vẫn không bao giờ phai nhạt. Trong lòng anh chan chứa mãi một tình cảm sâu sắc với con đường mang tên Bác kính yêu. Qua những trang viết, từng chữ từng lời không phải được anh viết bằng mực đen giấy trắng, mà là bằng cả trái tim đậm tình, nặng nghĩa với Trường Sơn.
Đối với Lưu Trọng Lân, đường Trường Sơn là một mảng thiêng liêng trong cuộc đời chiến đấu sôi nổi của mình. Mỗi câu chuyện về Trường Sơn đã được anh ghi chép lại bằng lời văn chân thực và cả một nỗi niềm xúc động sâu xa. Anh nói: Nhiều lúc cổ tôi như nghẹn lại, mắt tôi nhòa đi trong khi viết, nhất là lúc nhớ lại hình ảnh những đồng đội đã ngã xuống năm xưa giữa núi rừng Trường Sơn.