Văn chương có bi ca và tụng ca, có tiếng khóc và tiếng cười, có nỗi đau và niềm vui; nhưng nhà văn thì luôn tìm thấy hạnh phúc trong sáng tạo, còn người đọc thì tìm thấy khóa cảm với văn bản. Trần Lê Hoa Tranh tự trào mình là người “đọc tạp”, đó chẳng qua chỉ là một cách nói khiêm tốn. Bởi văn bản nào đem lại cho ta niềm say mê đến quên ăn quên ngủ sẽ khơi nguồn cho cảm hứng đồng sáng tạo thành một văn bản thứ hai.
Mời bạn đón đọc.