Khoả Thân:
Tập truyện gồm có 10 truyện ngắn mà mỗi câu chuyện đều gắn với cuộc đời tác giả.
“Hôm sau, vờ sang mua đồ ở tiệm tạp hoá của cô Tứ, tôi dò hỏi về cô gái nọ. Tứ nói ngay đó là cô Liên, con gái bà Thuần. Hoá ra từ lâu, cả khu phố đã biết chuyện này. Hồi đầu, cán bộ phường và công an khu vực cũng đã nhiều lần nhắc nhở, nhưng không được. Gia đình bà Thuần sống cửa đóng then cài, rất cách biệt với bà con hàng phố. Cô Liên, con gái bà, có biểu hiện của bệnh tâm thần. Việc cô khoả thân quét đường lúc đường phố không có ai, thời gian đầu, đương nhiên có đôi người chú ý rình xem, riết rồi mọi người cũng lờ đi, không ai coi là hiện tượng khác thường.
Phố nhỏ tôi đang ở, vào những năm cuối thập niên 50, đầu thập niên 60, hoàn toàn là vùng ngoại vi Sài Gòn. Đến nay, biển số của nhiều nhà văn còn con số cũ với tên ấp, tên xã. Từ khi Mỹ đổ quân ào ạt, sự phát triển đô thị tràn dần về phía sân bay Tân Sơn Nhất, phố nhỏ này mới hình thành theo làn sóng tự phát. Dân gốc ở phố lẻ, tức dãy nhà bên Thuần, nhất định không chịu để dân cư ngụ xâm nhập. Lại thêm lời phán của các thầy địa lý: khu đất bên số lẻ bị ma ám, không thể phát… Do đó, họ có chịu bán cũng không ai dám mua. Vì thế, con phố hình thành theo kiểu lạ đời: bên số chẵn, tức bên dãy nhà tôi, toàn nhà biệt thự hiện đại, ít nhất cũng là nhà đúc liên kế ba tầng trở lên, phần lớn thuộc sở hữu của cư dân mới; còn bên dãy số lẻ hầu hết nhà một tầng, mái tôn hoặc ngói cổ, không quá lụp xụp nhưng cũ kỹ, rêu phong… thuộc sở hữu của dân gốc nhiều đời, viên chức nhỏ, buôn bán vặt, dân lao động thô sơ hoặc lính quèn. Nhà bà Thuần là một trong số những nhà lâu đời nhất ở phố này, thuộc dạng nhà ống, bề ngang 3,5 mét, dài tới 28 mét, phía trước thừa ra khoảng 5 mét, nằm trong quy hoạch mở rộng lộ giới. Phần trống này chỉ tráng xi măng, có một cổng gỗ chấn song thưa, cao hơn một mét, nhưng bên trên cũng lợp tôn liền theo mái nhà, khiến phần cửa nhà bên trong đã tối, càng tối hơn. Bà Thuần quãng tuổi ngoài 60, người gầy nhỏ, ăn mặc giản dị nhưng luôn luôn phẳng phiu, chải chuốt, dù chỉ ló mặt ra đường mua chén tàu hũ rong. Khuôn mặt khô choắt, đôi mắt lom lom gườm gườm của bà khiến người mới gặp, có cảm giác bà sẵn sàng chồm lên chửi cả phường, cả phố, nếu có ai đó làm bà phật ý. Hồi mới về, tôi đã vài lần chứng kiến cảnh bà suốt từ sáng đến chiều, đứng trước cửa, chửi với sang nhà anh Tám, một kỹ thuật viên của Đài truyền hình vừa nghỉ hưu, chỉ vì tội để cậu con trai đi làm về khuya gọi cửa ầm ầm làm cả nhà bà mất ngủ…”.
Mục Lục:
Đêm ngủ tại tháp rùa
Tắm cùng bạn gái
Thuật tắm mưa
Lại tắm mưa
Người đẹp bên suối
Thằng Đán
Tắm bia
Lá cờ
Bản du ca hoàn lương
Khoả thân.
Mời bạn đón đọc.