Hạt Bụi Đời:
Câu chuyện về Tuấn Cò, Hận Trọc…. Những đứa trẻ có mặt trên cuộc đời này ngoài ý muốn của những người sinh thành ra chúng. Và, chúng đã bị vứt ra đời như những hạt bụi nhẹ tênh, muốn bay đi đâu thi đi, bám vào đâu thì bám…. Tác giả viết tác phẩm này chỉ mong muốn mỗi một người hãy có trách nhiệm hơn với từng hành vi của bản thân mình…..
“Tuấn rút về giữa sân, mắt vẫn không rời quả bóng đang được tiền đạo đội bạn khống chế, dẫn dắt, phối hợp khá ăn ý sát vòng 16m50 của khung thành đội mình. Màu áo xanh sọc trắng của đội bạn tràn ngập bên phần sân đội bóng mình làm Tuấn không khỏi nao núng những nó không thể bỏ vị trí tiền đạo cắm để về tiếp ứng được. Và, không uổng công Tuấn bền lòng trụ lại, quả bóng được đồng đội của nó phá lên, Tuấn lao tới dùng ngực đón bóng, hãm xuống chân và xoay người dắt đi. Nó đưa mắt tìm những chiếc áo đỏ của đồng đội để phối hợp, tổ chức tấn công nhưng không thấy ai mà hậu vệ của đội bạn cũng chẳng còn mấy người, Tuấn quyết định đột phá cá nhân.
Một tiền vệ của đôi bạn cố sức bám theo nhưng Tuấn dễ dàng bỏ xa nhờ đôi chân cao nhòng, nhanh nhẹn của mình. Tuấn khéo léo lách qua một hậu vệ thòng bằng một động tác giả làm anh ta trớ người. Thủ môn địch ào ra khép góc nhưng để hở lưng một khoảng khá xa, Tuấn co chân định tâng bóng qua đầu thủ môn chui vào lưới, nhưng bụng ống chân của nó chợt đau điếng vì một mũi giày sút vào. Tuấn té lăn mấy vòng, thủ môn ôm gọn quả bóng lăn tới. Tuấn lồm cồm ngồi dậy, nhận ra ngay kẻ vừa chơi xấu mình ở sát bên, nó điên tiết tung người thực hiện cú đá song phi với tất cả sức mạnh chính xác vào ngực kẻ địch. Tay cầu thủ đội bạn đã bị đá bật ngửa, ôm ngực lăn lộn. Tuấn đứng thở dốc, mắt không khỏi lo lắng khi thấy nhiều đứa áo xanh sọc trắng chạy ùa tới. Nó nhanh chân lách vô đồng đội nhờ che chở trước biết bao tiếng chửi rủa.
– Mẹ nó, nó ỷ có vỏ nên muốn đánh ai thì đánh mà….
– Phạm lỗi thì có trọng tài, sao lại đánh người ta……
– Đánh chết nó đi, cái quân côn đồ, con của tội phạm……..
– Thằng Hải có làm sao thì bắt nó bỏ tù rục xương như cha của nó…..Thằng mất dạy…..
Đồng đội của nó đã kịp thời tràn tới cản ngăn không cho cầu thủ bên kia hành hung. Khi bị thằng Tuấn đá đứng dậy được thì trọng tài cũng quyết định đuổi Tuấn ra khỏi sân bằng thẻ …. miệng. Tuấn lủi thủi bước vô góc sân nơi để đồ đạc và bạn bè cùng đồng đội của mình. Có tiếng càu nhàu:
– Cho tụi nó bỏ tật chơi xấu!
– Nó thấy thằng Tuấn bén quá nên quyết chơi thô bạo để thằng Tuấn chấn thương phải ra sân. Không có thằng Tuấn, cho dù có thắng được trận này, vô chung kết cũng khó đối phó với đội thiếu niên quận Ba.
– Hừ, chút xíu nữa là thằng Tuấn ghi thêm bàn nữa, đố tụi nó gỡ….
Không hiểu sao, trước những lời lẽ đó, Tuấn chỉ thấy bứt rứt thêm chớ không có cảm giác được chia sẻ. Nó không muốn ở lại xem diễn tiến trận đấu. Một hành động đánh người dù trong hoàn cảnh nào cũng là một hành động không đẹp nên bị đuổi ra sân cũng phải. Nó biết lỗi khi nhìn thấy ánh mắt không hài lòng của anh Dũng phụ trách đội bóng của Nhà văn hoá quận. Tuấn không muốn biện hộ hay xin anh thông cảm nhẹ lời khi họp đội đánh giá sau này. Điều đó nó chấp nhận hết, nhưng phải nghe những lời nhiếc mắng có liên quan đến chuyện buồn gia đình mình là Tuấn không chịu được.
Ờ, cha Tuấn – ông Châu – đã phải ngồi tù với cái án mười hai năm vì đã có nhiều hành vi cố tình làm sai nguyên tắc để cho một cơ sở kinh tế quốc danh bị phá sản. Chẳng những thế, toàn bộ tài sản gia đình bị tịch thu, phát mãi để bồi thường thiệt hại. Cũng từ đó tổ ấm gia đình của nó không còn nữa. Tuấn cùng mẹ phải tá túc trong nhà ông Thanh, một người em kết nghĩa của ba mẹ. Mặc dù hai mẹ con Tuấn được ông Thanh đối xử đặc biệt chu đáo, nhưng nó vẫn cảm thấy có gì đó xót xa tủi hờn, nên tính tò mò trở nên cáu gắt, lầm lì, thậm chí có thể nói cơn điên bất ngờ………”
Mục lục:
Chương 1: Gia đình tan vỡ
Chương 2: Sự thật và biến cố
Chương 3: Chuỗi ngày khốn khổ
Chương 4: Bí mật đau lòng
Chương 5: Quyết chiến
Chương 6: Những mảnh đời khác
Chương 7: Trong trại cải tạo
Chương 8: Tai hoạ bất ngờ
Chương 9: Người đàn ông mù
Chương 10: Ngã rẽ cuộc đời
Chương 11: Đối diện trớ trêu
Chương 12: Tai hoạ đeo bám
Chương 13: Giải thoát số phận
Mời bạn đón đọc.