Xem sách hay

Hận Thiên Thu – Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm

Mua ở đâu?
Chân Hân

Hận Thiên Thu – Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm:

“Phân Ly là ngôi làng nhỏ nằm khuất mình trong một vùng quê hẻo lánh, người ta không muốn nhớ cái tên Phân Ly, cũng như không muốn cái tên chia cách cuộc sống của họ. Chỉ có một số người tha phương tìm đến vùng đất hoang vắng này lập nghiệp. Cuộc sống của họ vô cùng cực khổ, quanh năm suốt tháng “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”.

Muốn đến làng Phân Ly du khách phải ngồi xe đi suốt một đoạn đường dài, xe dừng lại một bến đò nhỏ. Con đò sẽ chở du khách đi sâu vào những con kinh dọc theo hàng dừa nước có những chiếc lá xanh mướt vươn cao. Nằm ẩn mình trong những tầng cây cổ thụ nhấp nhô những mái nhà tranh rách nát, con đường mòn có tấm bảng phai nhạt vì sương gió để tên “đường vào làng Phân Ly”

Từng vạt nắng cuối cùng tắt lịm trên con đường mòn chạy dài theo hàng cây thấp rậm rạp. Người ta có thể thấy xung quanh ngôi nhà tranh là những bụi chuối mọc um tùm và đằng trước thường có những giàn làm bằng cây tre cho dây mướp, dây bầu leo. Con đường vắng lặng hầu như không một bóng người. Len lỏi qua hàng cây trâm bầu, bóng dáng một người thanh niên đang lầm lũi bước, trên vai anh chiếc ba lô nặng trĩu như muốn níu chân anh dừng lại.

Màn đêm buông xuống, con đường xa lạ trong đôi mắt người thanh niên. Anh muốn dừng chân trước một ngôi nhà gần đấy để hỏi thăm đường, nhưng bốn bế vắng vẻ, chỉ có ngọn đèn dầu leo lét hắt qua khe cửa. Anh đứng im lặng nhìn, rồi lắc đầu chán nản tiếp cuộc hành trình.

Có tiếng động phát ra từ một gốc cây, tiếp theo là một âm thanh thật lạ nghe giống như tiếng tru của loài sói ăn đêm. Gió bắt đầu thổi mạnh, cơn gió quất mạnh vào mặt người thanh niên đau buốt. Sau khi tiếng tru ngân lên một lúc rồi ngưng lại, không gian trở nên tĩnh lặng bao trùm lấy màn đêm tăm tối. Đột nhiên, có một thân cây run rẩy giữa trời khuya, một cô gái bước ra trong tà áo phất phơ bay trong gió, bộ quần áo màu trắng của cô đang mặc khiến cho người thanh niên giật mình dừng bước. Khuôn mặt anh ngơ ngác không biết có chuyện gì xảy ra?

Người thanh niên nheo mắt nhìn một lúc, anh nhún vai bước tiếp.

– Anh là người lạ vừa mới đến đây phải không?

Câu hỏi của cô gái làm cho người thanh niên quay đầu lại nhìn. Anh miễn cưỡng trả lời:

– Cô là người đầu tiên tôi gặp ở đây……..

Anh ngửa cổ cất giọng cười khô khan:

– Quái lạ! Những con người ở đây đã trở về cuộc sống người tiền sử mất rồi. Họ trốn ở trong nhà không ai muốn gặp tôi, ngoại trừ cô….

Cô gái bước đến gần người thanh niên, trong ánh sáng nhá nhem của ngọn đèn từ ngôi nhà tranh gần đấy, một khuôn mặt trắng bệch với đôi mắt buồn da diết hiển hiện. Cô cất cao giọng nói:

– Không phảu họ trốn trong nhà là vì anh đâu… – Cô gái bỏ lửng câu nói, vội kéo chiếc khăn choàng cùng màu áo che đi mái tóc dài chấm ngang lưng của mình.Giọng cô trở nên trầm xuống. – Đã từ lâu, ngôi làng này không còn những thàng ngày bình yên. Người dân ở đây phải chịu đựng một lời nguyền của một con ma truyền kiếp…….”

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?