“Tôi tự coi đây là tuyển tập với những dấu ấn thật khó quên của tuổi thơ tôi, trong những năm tháng đánh giặc gian khổ và hào hùng. Làng tôi là một trạm nghỉ chân trên đường đi B của các trung đoàn đồng bằng Bắc Bộ, trong suốt thời kì huấn luyện ở núi rừng Yên Tử. Hàng ngàn chú bộ đội đã lần lượt rải chiếu ngủ trên nền đất nhà tôi. Các chú nghe thơ tôi, chép thơ tôi vào sổ tay và mang nó ra mặt trận. Sự tiếp xúc có phần ngẫu nhiên đó đã dạy tôi một cách nghiêm túc phải viết như thế nào.”
(Trần Đăng Khoa)
Mời bạn đón đọc.