Góa Phụ Đen:
…”Người đàn ông trầm giọng. Người đàn bà ngước đôi mắt ướt lên trời. Trời cao biến áo trong bảy sắc may. Thuận không định được cha người nàng yêu ở đâu trên bầu trời. Song nàng biết từ nay, số phận của nàng rẽ sang ngả khác.
Cùng với cha và ở trong cha!
Người đàn ông nhắc lại, rồi đăm đắm nhìn nàng. Tưởng rằng cũng chỉ một cuộc tình nhạt như bao cuộc khác, dăm ba tháng đã loãng như nước ốc. Vậy mà giờ đây, anh đã gắn bó với người đàn bà này bằng một tình yêu gần như đau đớn. Vừa mới bắt đầu cuộc hẹn, anh đã xót xa nghĩ đến phút phải chia tay. Và đôi khi nhìn nàng cười, không hiểu sao anh lại muốn khóc. Đang luôn linh cảm một điều gì đó từ đâu đến sẽ giằng người đàn bà này ra khỏi tay anh.
Thuận cúi mặt, cổ điển như một cô gái lâu nay được giấu kín trong phòng the, thầm ngạc nhiên về sự e thẹn bất chợt của mình. Cũng như Đang, nàng đã trải qua khá nhiều mối tình, từng khổ vì đàn ông và làm cho nhiều đàn ông khóc. Rốt cuộc, nàng vẫn độc thân và hoàn toàn không định lấy chồng. Nàng chỉ thích nếm lại cảm giác vờn một đấng nam nhi để đến khi anh ta bị thôi miên rồi thì lại ngẩng cao đầu, nhón gót bỏ đi không nhìn lại. Như thế, trái tim tật nguyền của nàng được ve vuốt. Nàng trả thù cho mẹ nàng đã lấy phải một nười chồng ti tiện. Trả thù cho em gái nàng đã mang bầu với một gã Sở Khanh. Trả thù cho những người đàn bà hàng xóm đầu tắt mặt tối nuôi chồng mà vẫn bị chồng đánh đập. Thuận không biết vì sao nàng tự khoác lên vai mình sứ mệnh trả thù. Một cây thánh giá nặng nhọc chẳng ai cần đến. Từ lúc nàng còn bé đến tận bây giờ, đã có người đàn ông nào bội bạc với nàng đâu. Khi nàng đăm đắm nhìn vào mặt bất kỳ một người đàn ông nào, với cái nhìn vừa chăm chú vừa lơ đãng và tình tứ, thì y như rằng người đó bị thôi miên. Đàn ông đi theo cái nhìn của nàng và theo giọng nói nhỏ như thầm thì pha lẫn tạp âm như tiếng gió thu xào xạc, mường tượng đến tiếng xạc xào gợi tình của vạt áo lụa đàn bà bên lò sưởi vào một đêm đông lạnh, và không ai cưỡng nỗi sức hút kỳ lạ ấy. Đàn ông gọi nàng là Góa phụ đen kỳ bí, nguy hiểm và quyến rủ”…
Mục lục:
Thơ: Hoàng nữ nhện
Lửa lạnh
Chuông vọng cuối chiều
Người đàn ông duy nhất
Nàng tiên xanh xao
Bàn tay lạnh
Hành trang của người đàn bà Âu lạc
Nữ hoàng cô đơn
Tiếng vạc đêm
Khăn choàng sương
Dã nhân
Góa phụ đen
Đường về trần
Con dại của đá
Đối thoại cùng Võ Thị Hảo: Gương mặt Võ Thị Hảo
Mời bạn đón đọc.