Hãy hình dung trong mưa Huế có vô số giọt mực của hoài niệm, chúng sẽ viết gì trên mặt gương thu nhận của hàng triệu tấm lòng yêu Huế giữa thế gian? Những tấm lòng như những trang giấy, có người sẵn sàng mở ra cho gió bay đưa đi muôn phương, có người khép lại suốt đời như một toan tính vĩnh cửu về câm nín kỷ niệm dành cho riêng mình.
Chiều trong màn mưa bên sông Hương, tôi đọc trong những chữ mưa đương đại vừa đến trên những vòng tròn đồng cảm đang lan nhanh trên mặt sông, hoặc từ quá khứ xa xăm chợt hiện về trong trí nhớ nát nhàu; mưa đã ghi lại trên trang sông rộng vô số điều, song mưa cũng chỉ mặc nhiên cho kịp ghi lại vài dòng từ mưa như mưa…
Mời bạn đón đọc.