Gáy Người Thì Lạnh
"Những hòn đá đó không bao giờ rơi xuống đất, bởi không người này cất thì người kia cũng cầm. Vì nó mà mình đau nhưng người ta vẫn giữ gìn để tiếp tục làm đau người khác, hòn đá được ném đi ném lại trong một hành trình sát thương không ngơi nghỉ. Sách nói vậy. Sau này, bạn nghiền ngẫm sách thiền các loại, bạn nghiên cứu kinh Phật, kinh Thánh, kinh Coran…
Bạn cố không lẫn lộn giữa chê bai và lăng mạ, giữa phê bình và đạp đổ, giữa gièm pha và hạ nhục… để nếu có ném đi thì chỉ là những hòn đá con con. Thấy chưa ăn thua, bạn hay lên núi nói chuyện với ông thầy học cách làm sao bỏ đá khỏi tay. Ông thầy cười nói phải có cách nào thì ta đâu có bỏ chạy lên đây, ở một chỗ chỉ có mây và vài nhà hàng xóm. Ít người lại qua, ít va chạm, ít thị phi thì đỡ phải ném đá nhau…".
(Trích Trên tay có đá)
Mục lục:
Phần 1: Của nhớ và xa
Con trai, và má…
"Cúi xuống vùng non xanh mát…"
Diều băng cuối trời
Đôi bữa làm mây
Dư vị thời đứng ngó
Gáy người thì lạnh
Mùa bông cháy
Mùa phơi sân trước
Mưa Vĩnh Hưng
Mùi của mây trời
Mảnh vá cũ
Ông Cà Bi ở Xẻo Quao
Rạch Rập
Tan hội…
… thì quét lá đa
Tùy bút phải lòng
Những hạt mầm định kiến
Ăn cơm một mình
Ba đồng một mớ mộng mơ…
Có hẹn với ti vi
Của nhớ và xa
Những chân trời khép
Phần 2: Của đá và người
Trên tay có đá
Có còn người không?
Cuộc diễu hành lặng lẽ
Nắng bên cầu
Áo rách và nắm bụi
Buồn quá. Ừ, thôi
Cỏ xanh chìm dấu
Huyền thoại không thể chấm hết
Tháng tư
Rừng bần
Trời ở nơi nào ta ở đây
Khoảnh khắc của hoa quỳnh
Trần thế
Mời bạn đón đọc.