Tôi viết: "Trong những năm phiêu bồng gió bụi, thi hào Nguyễn Du đã từng ngày ăn hoa cúc cầm cự qua cơn đói. Nhưng trong cái hoàn cảnh khắc nghiệt này, hoa chỉ là hoa. Với tôi, mỗi bông hoa là một nhan sắc. Thử nghĩ, lúc chia tay mà cái mùi hương từ trong thân xác lộng lẫy của nàng luôn quay về như một sự ám ảnh, phải làm gì để quên? "Xin đưa bông hoa ấy cho tôi/ bỏ vào miệng nhai/ từ đó/ nàng trong tôi nguyên vẹn hình hài". Như vậy là gọn và thực dụng".
Khi quan sát một người phụ nữ, tôi luôn suy ngẫm về phận người mà thi hào Nguyễn Du đã kêu lên thống thiết: "Đau đớn thay phận đàn bà". Nhưng không thể trình bày hết suy nghĩ ấy trong một bài báo, tôi muốn viết thành một quyển sách. Từng ngày nhẩn nha và tập sách có tựa Gái đẹp trong tôi ra đời.
Khi viết xong bản thảo, tôi nghĩ đến ba người đàn bà đọc trước và viết giúp cho lời tựa và lời bạt. Đó là nhà thơ Ý Nhi, Tiến sĩ NSƯT Bạch Tuyết, blogger Lê Phương Thảo. Họ cùng có một mẫu số chung là nổi tiếng, tài hoa và đẹp; thông minh, sâu sắc và mê… Truyện kiều. Nói như thế, vì hình ảnh chủ đạo hiện lên rõ nét nhất trong tập sách này vẫn là 15 năm phiêu bạt giang hồ rớm máu của một số phận "Canh khuya thân gái dặm trường". Nếu tóm gọn số phận của Kiều trong một câu thơ, chỉ một câu duy nhất, khái quát nhất thì tôi chọn câu thơ đó. Và đó cũng là cung bậc tình cảm đau đáu mà tôi triển khai thêm những suy nghĩ mới.
Nghĩ về họ, hầu như kim cổ xưa nay trong tôi chỉ thấy hiện lên những cơ cực, nhẫn nại, thủy chung suốt một đời vì chồng vì con; thậm chí khi làm đẹp cũng chính vì các đấng mày râu đấy thôi. Thế nhưng, trải theo năm tháng, tôi cho rằng bây giờ ý thức ấy đã khác trước. Khác như thế nào? thì cứ đọc trong tập sách này sẽ rõ.
Tôi cho rằng, yếu tố chủ quan của người viết thường thể hiện rất nét trong thể loại tạp bút. Vì thế, với từng chuyên mục từ Hương gây mùi nhớ, Tìm hoa quá bước… đến Đau đớn thay phận đàn bà cũng là suy nghĩ của một nhà thơ vốn… không nhiều kinh nghiệm về đàn bà. Nói như thế không phải khiêm tốn, nhún mình mà NSƯT Bạch Tuyết bằng "mắt xanh" đã nhìn ra khiến tôi phải "tâm phục khẩu phục" khi chị cho rằng tác giả là "một người đàn ông không chịu… lớn". Nghe thế tôi thấy vui, bởi trước đàn bà, trước nhan sắc nõn nà, có người đàn ông si tình nào trên trái đất mà không như một đứa trẻ cơ chứ?
Khi bản thảo hoàn chỉnh, nhà văn Bích Ngân đã quyết định làm "bà đỡ" để tập sách ra mắt bạn đọc sớm nhất. Và chị cũng đã chọn những bức tranh sơn dầu do tôi vẽ về người phụ nữ để in kèm trong sách. Vì thế, khi vừa đọc niềm say mê đắm đuối về đàn bà đẹp vừa ngắm tranh vẽ về họ qua nhiều sắc màu rực rỡ và ngộ nghĩnh há chẳng phải là điều thú vị đấy sao?
Lê Minh Quốc
Xem thêm nhiều hơn Thu gọn