Đôi Mắt Trên Trời:
“…… Về truyện ngắn, có thể nói Dương Nghiễm Mậu đã đem lại cho truyện ngắn Việt Nam một không khí đặc biệt, một sự căng thẳng không thể nào chịu nổi. Nói một mình là chuyện một xác chết xác chết kể lại chuyện mình, một thứ tâm sự của xác chết. Chết là yếu tố chính, bao trùm lên tác phẩm của Dương Nghiễm Mậu, như điều kiện cuối cùng của con người. Rồi ai cũng phải chết, nhưng từ cái sinh đến cái chết là gì? Chặng đường ấy ra sao? Nhà văn hỏi lấy khẩu cung cái chết. Đôi mắt trên trời là một điệp khúc về cái chết, nhà văn đi từ cái chết của chiếc lá bị sâu ăn, rụng xuống. Rồi thân phận con sâu cũng sẽ bị con chim, ngọn gió đem đi …v…v.. đến con người, cái chết của người cha, bị giết, đến cái chết của người con, chết bệnh …. có khác nhau không? Dưới ngòi bút của Dương Nghiễm Mậu: người chết cũng cảm thấy mình rỗng, người sống cũng có cảm tưởng mình rỗng……” (Trích Từ Điển Văn Học, nxb Thế Giới)
Mục lục:
Lấy máu
Những chuột
Mời người
Khuôn mặt nước rút
Lời chúc cho kẻ phản bội
Giọt cường toan
Nói một mình
Nước mắt
Vết xám
Ám ảnh đen
Mời các bạn đón đọc.