“Bao giờ cũng thế, cứ rượu xong là hắn chửi. Bắt đầu hắn chửi trờ. Có hề gì? Trời có của riêng nhà nào? Rồi hắn chửi đời. Thế cũng chẳng sao: đời là tất cả nhưng chẳng là ai. Tức mình, hằn chửi ngay cả làng Vũ Đại. Nhưng cả làng Vũ Đại, ai cũng tự nhủ:”Chắc nó trừ mình ra!” Không ai lên tiếng cả. Tức thật ! Tức thật ! Ồ ! Thế này thì tức thật ! Tức chết đi được mất ! Đã thế, hắn phải chửi cha đứa nào không chửi nhau với hắn, nhưng cũng không ai ra điều. Mẹ kiếp ! Thế thì có phí rượu không?”
Mời bạn đón đọc.