Đi Qua Thương Nhớ gây ấn tượng với người đọc bởi vẻ ngoài giản đơn và còn bởi câu hỏi tựa như đang thủ thỉ “Có bao nhiêu người đã đi qua thương nhớ mà quên được nhau?”
Một tập thơ mỏng ghi lại những cảm xúc của cuộc sống là những điều tác giả Nguyễn Phong Việt muốn gửi đến độc giả trên những trang giấy giữa bộn bề, xuôi ngược. Đi Qua Thương Nhớ, vì lẽ đó nên đồng cảm đến lạ, với bất kỳ ai, ở bất kỳ lứa tuổi nào về ngày đã qua chất chứa nỗi niềm.
Mùa đông đó bắt đầu bằng một tiếng cười
của một người lấy nỗi đau làm niềm vui…
Thơ Nguyễn Phong Việt có u buồn nhưng cũng có lời khích lệ, để người với người bên nhau không phải để quên mà để vẫn nhớ và hoài niệm.
Trong dòng chảy cảm xúc của mạch thơ, Đi Qua Thương Nhớ như một hành trình, gặp gỡ, chạm rồi chia xa, đơn giản như mạch chảy cuộc sống với hàng trăm cung bậc cảm xúc. Ừ, Đi Qua Thương Nhớ…. để nhớ…. để thương.
Mời bạn đón đọc.