Đại tướng Mai Chí Thọ tên thật là Phan Đình Đống, bí danh Năm Xuân, Tám Cao. Ông sinh ngày 15 – 7 – 1922 tại thôn Địch Lễ, xã Nam Vân, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định.
Ông là con thứ 5 trong gia đình, em ruột của nhà ngoại giao Lê Đức Thọ và Thượng tướng Đinh Đức Thiện, cha đẻ của đường mòn Hồ Chí Minh.
Ông tham gia cách mạng từ năm 1936, vào Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1939. Ông từng bị thực dân Pháp bắt giam vài năm.
Ông là người lãnh đạo lực lượng Công an Nam Bộ từ năm 1945 (khi đó gọi là Quốc gia tự vệ cuộc).
Ông từng làm Chủ tịch UBND Thành phố Hồ Chí Minh kiêm Giám đốc Công an Thành phố thời kỳ trước đổi mới.
Tháng 6 – 1985, ông làm Phó Bí thư thường trực, rồi Bí thư Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh.
Tháng 12 – 1987, ông làm Bộ trưởng Bộ Nội vụ. Sau đó, ông được phong là đại tướng và trở thành bộ trưởng đầu tiên của ngành công an Việt Nam mang quân hàm đại tướng.
Ông là ủy viên Bộ Chính trị khóa VI, là đại biểu Quốc hội các khóa VI, VII, VIII.
Nghỉ hưu từ năm 1991, ông về sinh sống tại Thành phố Hồ Chí Minh, tập trung viết hồi ký và các hoạt động xã hội.
8 giờ sáng ngày 28 – 5 – 2007 ông đã ra đi sau một cơn bạo bệnh tại Bệnh viện Quân y 108 (Hà Nội).
Ông được xem là một trong những nhà lãnh đạo có đường lối cứng rắn, đóng vai trò chủ yếu trong việc xây dựng ngành công an của nước Việt Nam thống nhất thời tại vị (1986-1991). Ông được Nhà nước Việt Nam phong hàm Đại tướng Công an Nhân dân đầu tiên của Việt Nam năm 1989.
Ngày 12 – 1 -2007, ông được trao tặng Huân chương Sao Vàng, Huân chương cao quý nhất của Đảng và Nhà nước ta.
Mời bạn đón đọc.