1. Nếu Như Chưa Từng Gặp Anh
Trong cuốn sách này, không có nỗi đau, chỉ có sự cô đơn, cô đơn cả khi đã được yêu thương.
Rồi M đến. Cái ngày M đến, là ngày đặc biệt đến khó tin. Tôi có thể ngả đầu vào vai M để kể cho anh nghe những nỗi buồn rỉ máu không ngừng trong lòng mình. Nỗi buồn như có kiếp lai sinh, chẳng thể nào dứt ra được. Điều kỳ lạ, tôi đã tình nguyện chui ra khỏi vỏ ốc và những tháng ngày trầm cảm trong âm nhạc, trong khói thuốc, trong men rượu, để nói với M rằng: “M này! Giá như gặp anh sớm hơn. Bởi Nếu như chưa từng gặp anh, em sẽ không biết tiêu hoang sự cô đơn và buồn tẻ của tuổi trẻ vào đâu nữa. Rượu, thuốc lá, chỉ là những độc dược vô hình, lúc tỉnh say, tan khói thuốc, cô đơn lại lạnh lòng. Mà M này, sao bờ vai anh ấm thế?”
Tôi chỉ là một cô gái, không ước muốn gì nhiều cho bản thân, chỉ mong có người đàn ông tin cậy, cho tôi cất giùm viên đá cuội dưới lòng suối trong vắt – viên đá cuội tên là nỗi cô đơn, bất an và mong manh dễ sợ. Cảm ơn M, cảm ơn P, đã gieo an yên và thương thiết vào tâm hồn tôi.
Nếu không thế, tuổi thanh xuân của tôi còn có gì để lưu lại?
Phải không?
2. Lạc Giới
Tôi viết phần ngoại truyện cho Lạc Giới, vào một ngày bận rộn cuối thu. Đó là một ngày say mê mà không hẹn trước, tôi đưa Lạc Giới trở lại với bạn đọc, không có ý định làm nên kỳ tích xuất bản, chỉ đơn giản vì tôi muốn đáp lại ân tình của độc giả đã ủng hộ và thương tôi suốt nhiều năm qua…
Bảy năm. Tôi đã thay đổi nhiều. Mạnh mẽ nhưng cũng thêm nhiều phần yếu mềm. Cả tin nhưng đã biết điểm dừng sau bao vấp ngã, tôi không phải người con gái lứa tuổi đôi mươi để nhìn cuộc sống toàn những nỗi bất hạnh trần trụi. Mà, cuộc đời này còn có những bản tình ca!
Đồng tính, lưỡng tính hay dị tính cũng đều là những kiếp người, họ có quyền được yêu, được sống và được hạnh phúc. Điều tôi muốn nhấn mạnh trong cuốn sách này, đó là điểm dừng cho mọi tốc độ! Ai cũng muốn có cảm giác an toàn trên hành trình của mình, phải vậy không? Hành trình ấy chỉ nằm trong hai chữ: Yêu và Sống! Yêu thế nào để không làm đau chính ký ức của mình, và sống làm sao để không thấy hoang tâm mỗi khi đối diện với chính bản thân!
Nội dung cuốn sách có phần ngoại truyện. Tôi biết, độc giả sẽ chờ điều gì ở cuốn ngoại truyện, sau bảy năm tôi ngừng viết. Những thân phận cuộc đời nhân vật sẽ ra sao???
Vẫn là Sang, là Tú, cuộc đời họ, những lát cắt đi qua và dừng lại. Tôi không đủ tàn nhẫn để viết về một cái kết đau không thốt nên lời. Nhưng có những thứ, nằm ngoài quyền năng của người viết!
Rất thương!
Mời bạn đón đọc.