Gió bụi thời gian cuốn nhanh vào quá khứ bao số phận với muôn nghìn tâm trạng trong những hoàn cảnh riêng biệt, rồi dẫn đến những kết cục thường không thể đoán trước và thường không như mong ước. Cái tất bậc của cuộc sống thường ngày đã làm cho con người có vẻ như vô trách nhiệm, có lúc như vô cảm với cuộc sống chung quanh, thế rồi khi nhìn lại, lại bàng hoàng tưởng như mình đã sống theo bản năng và cảm thấy cuộc sống quanh mình đang trở nên vô nghĩa.
Thế nhưng cuộc sống bao giờ cũng chỉ cuộn chảy theo dòng chủ lưu, sông nước nào cũng gạt vào hai bờ những rơm rác bọt bèo, vật cản của dòng phù sa đầy sức sinh sôi của cuộc sống mai hậu. Tuy thế, con người không quên một cái gì, nhất là những câu chuyện, những nhân vật đã từng có thời xuất hiện, dù tỏ lộ, dù còn mờ tối, dù có lúc qua nhanh, có lúc quay dạt vào vào hốc bờ để rồi lụi tàn, tan biến.
Chúng ta hãy nhớ về một Phan Thanh Giản, từ hai bàn tay trắng vươn lên đậu tiến sĩ, được cả triều đình nể phục và gia cho chức trách: Thượng thư bộ Binh, đúng vào thời khói lửa tơi bời; vậy mà lại phải gánh phận vụ “đi xin lại đất đai” đã mất, để không còn có thể làm gì được hơn là ký giấy thừa nhận thắng lợi của kẻ thù, rồi về nhà dốc chén thuốc độc vào miệng, vĩnh biệt cái cuộc đời cay đắng và triều đình phong kiến nghiệt ngã. Chúng ta hãy nhớ về một cậu bé được đặt lên ngôi ngai vàng từ lúc sáu tuổi, đến khi biết suy nghĩ thì lại bị tóm cổ dìm sâu vào nơi đày ải giữa biển lớn Ấn Độ Dương, rồi Nguyễn Phúc Vĩnh San ấy, khi vỏn vẹn trong một ngày lại được quan thày ký giấy thăng luôn bốn cấp.
Và còn biết bao cuộc đời, biết bao con người, biết bao sự kiện, biết bao “chuyện kín cấm thành” mà ngày nay chúng ta cần phân định cho rõ trắng đen, cho hết mập mờ, cũng như nói ra cho hết oan khuất. Nếu như quá khứ bận rộn chưa làm được thì ngày nay, chúng ta đã có thể xếp đặt công việc cân đo đong đếm cho thấu tình đạt lý, cho dù có một phần nào sự việc đã bị vùi lấp trong tro bụi hay đã đôi chút biến dạng dưới tác động của nắng mưa.
Mục lục:
Lời đầu sách
Phu tử đất Nghệ Tĩnh
Lấy chồng ngoại quốc
Chuyện kín cấm thành
Chuyện xưa nhơ lâu
Thành cao, hào sâu
Ký ức tuổi thơ
Chết trong một đêm xuân
Cung tên thời bình
Chuyện không được ghi
Đám tang đồ sộ
Vua ngồi ghế, vua nằm hòm
Đất đen chon giấu gì?
Vì sao Bùi Viện bị đầu độc?
Cốt nhục mà sao nỡ dứt tình
Những người phải chịu oán trách
Mụ, mệ và cậu Tôn, cô Tôn đất Huế
Những đoạn đường ngoắt ngóeo
Sống bí hiểm, chết thầm lặng
Con cáo già nham hiểm
Những năm tháng và cái chết mờ ám
Liệu có hài lòng dưới tấm ván thiên?
Bí mật quanh vụ đảo chính
Phụ lục 56 cái “nhất” của vua chúa Việt Nam
Mời bạn đón đọc.