“… Đang nói đến đó, Diêm vương chợt nhìn thấy thần gọi hồn hớt hải chạy vào:
– Dạ, bẩm Diêm Vương… có tai nạn xảy ra.
– Ta biết rồi. 3 người chết chứ gì?
– Dạ… không phải ba mà cả thảy đến 7 người lận.
Phán quan như nhảy nhổm trên ghế:
– Cái gì? 7 nhân mạng ư? Mi giỡn hay sao? sổ bộ nơi địa phủ chỉ gạch tên 3 người, làm sao lại có đến oan hồn chứ?
– Chuyện này… chuyện này…
Trong lúc thần gọi hồn còn đang lúng túng nói chẳng thành câu thì Hắc vô tường đã giật lấy sổ sinh tử trong tay Phán quan trình Diêm Vương xem xét. Thì ra trong lúc gạch sổ tử thần đã sơ ý làm vết mực loang chảy dài xuống đến hàng thứ 7 nên thần gọi hồn lầm tưởng tất cả đều hết số, ông thẳng tay trục 3 hồn 7 vía của họ về chốn âm cung.
Diêm Vương cẩn thận hỏi:
– Hiện giờ còn ai đang trong tình trạng hôn mê hay là hấp hối không? Nếu xét thấy họ chưa tới số hãy lập tức hoàn hồn cho họ.
Tử thần rung rẩy bước ra:
– Dạ bẩm, do sơ sót, lưỡi hái con phụng mệnh đoạn hồn. Hiện nay tất cả đều coi như dã chết.
– Coi như là thế nào! vẫn chưa chết hẳn chứ gì?…”
Mời bạn đón đọc.