"Dù cả thế giới này quay lưng lại với em, thì anh vẫn sẽ luôn nhìn về phía em, dù trái tim em đã nhìn về người con trai khác. Thì trái tim anh, cũng luôn nhìn về em! Cầu mong cho người con gái anh yêu được bình an và hạnh phúc! Anh không là người sánh bước trong cuộc đời em nhưng em là người anh yêu. Thật sự yêu em". Những lời của Tuấn thì như cơn mưa mùa hạ rơi xối xả vào cõi lòng Phương, trở thành hố nước sâu không cạn". (Trích: Thế rồi… Anh vẫn đến)
"Sao anh lại tặng hoa hồng", Mai tròn mắt ngạc nhiên, khi Kiên đến thăm nhà cô đang nằm trong bệnh viện, một đóa hồng màu đỏ nồng nàn hương sắc, thắm đượm, tươi lung linh. Cô đón đóa hoa, cảm giác rộn ràng nơi lồng ngực, nhưng bờ má cô cũng chẳng hồng lên được…" (Trích: Sao anh tặng hoa hồng)
Nàng bất giác ôm lấy anh, không chặt. Một cái ôm, đủ để cảm nhận được vòng tay nàng không muốn buông anh ra, nhưng cũng không níu giữ anh. Nàng áp má vào ngực anh, lắng nghe được cả con tim anh bây giờ rất hạnh phúc với những giai điệu nhịp lỗi…
Hãy trân trọng tình yêu khi ta còn cơ hội để làm điều đó. Tình yêu… vẫn luôn thật khó lí giải. Thế rồi vẫn yêu thương thật nhiều… Có những tình yêu thật đẹp, có những tình yêu kết thúc dở dang, có những tình yêu chỉ là thầm lặng… nhưng tất cả trong cuộc đã đều dám sống cho tình yêu của mình. Đọc để thấy trăn trở, để thấy yêu hơn những gì đang hiện hữu bên cạnh mình.
Mời bạn đón đọc.