Chín Người Mười Làng
Có thể bạn chưa biết những câu chuyện này . Nó không xảy ra vào cái thời có một ông vua bỗng mọc hai tai lừa. Trị vì tại một vương quốc nọ. Ông vua ra lệnh một bác thợ cắt tóc cho mình . Và phải giữ kín chuyện này , nói cho ai biết sẽ bị chém đầu . Các bạn cũng biết đấy bác ta mắc phải căn bệnh nan y không lây qua đường huyết thống . Tên khoa học gọi căn bệnh đó là Bép -Sờ – Xép mà tôi cũng mắc phải từ khi biết đọc biết viết . Vậy chớ nên bảo người bệnh đừng nói ra những chuyện họ biết . Có mà thánh mới giữ được trong lòng .
Tôi chỉ là người kể chuyện …Xin hãy lắng nghe. Lắng nghe những chuyện tôi kể sau đây (không phải dưới dạng đào hố thật sâu mà hét vào đó như bác thợ cắt tóc, mà những chuyện này được thể hiện qua những con chữ .)
***
Trích đoạn:
"Căn phòng ở tận tầng ba khu lắp gép Cầu Tre , bác tôi chưa dùng tới. Lâu nay vẫn cho chị tôi ở tạm , để đi làm cho thuận tiện . Hôm chủ nhật ấy , chị tôi muốn tổ chức một bữa tiệc nhỏ, chiêu đãi bạn bè, nhân dịp truyện ngắn của chị tôi đoạt giải ba tuần báo Văn Nghệ .
Tôi còn nhớ hai chị em thao thức cả đêm, với bao tính toán chọn lựa . Mới năm giờ sáng, cả hai đã dậy , bảo nhau dọn dẹp. Chừng nửa tiếng mà căn phòng sạch sẽ gọn gàng hẳn lên. Hai chị em vào bếp , đứa nấu đứa phụ , xào xáo nấu nướng , mãi mười một giờ mới xong . Đứng nhìn bàn tiệc mà hài lòng. Những lát cà chua đỏ tươi, nép bên lá diếp xanh nõn , đỗ vàng , hành trắng , mộc nhĩ nấm hương , đủ màu , mùi vị ngạt ngào hành tỏi .
Khách khứa đã ngồi vào bàn , vẫn mấy ông đầu bù tóc dài tôi quen mặt. Một ông kính cận dầy như hai cái đít chai, đứng lên nâng cốc rượu chúc mừng chị tôi
– Nào !… Đụng ly … Chúc mừng nữ chủ nhân! … Đây là một tài năng đầy hứa hẹn …. Hãy vươn lên !!! … Vươn lên … Nào…a…o…Nào! …
Sau tiếng nào , tất cả đều cạn chén , cái tang rượu gạo do chính tay mẹ tôi cất " đằm" lắm . Bàn tiệc vơi dần , tình khách chủ càng thêm thắm thiết . Lòng chị em phơi phới, chị cũng khéo mà em cũng khéo. Rượu vào lời ra , nghe mọi người lúc lúc lại tặng nhau một giải NôBen mà thèm . Thiên tài phải tìm đâu xa . họ tập trung cả ở đây chứ đâu . Kể ra chuyện văn chương tôi cũng có chút ít năng khiếu . Nghe mọi người bàn luận , tôi chỉ muốn vứt hết công việc mà tóm chặt lấy bút viết văn. Chao ơi ! Vinh quang là đây ! Hãy can đảm mà xông thẳng vào chốn bút mực".
Mời bạn đón đọc.