Mỗi ngày trôi qua, tôi vẫn luôn cố giữ cho mình những niềm tin yêu về cuộc sống như thế. Tôi không biết ngày mai sẽ ra sao, nhưng tất cả những gì tôi có thể làm được ngày hôm nay đó là sống hạnh phúc.
Chiều nay, khi đứng giữa dòng người xuôi ngược ở một góc phố nhỏ của nước Đức thân yêu, tôi bỗng nhớ đến một câu nói của một người về một lời hứa ngày xưa rằng “sẽ yêu em mãi mãi”.
Tôi chợt mỉm cười rồi bước tiếp. Ừ, khi người ta buông tay tôi, sẽ có một người khác lại đến nắm lấy bàn tay bé nhỏ của tôi, để chuỗi yêu thương không bao giờ ngừng chảy…
Và để tôi thấy rằng mình đang rất hạnh phúc, hạnh phúc với những gì tôi đang có và đánh đổi để có…
Mòi bạn đón đọc.