“… Bỗng một hôm, chàng chợt thấy lo âu. Chàng sợ rằng một mai mái tóc của mình sẽ không còn đẹp nữa. Bạn bè rồi sẽ xa lánh chàng. Mới đầu, nỗi lo chỉ nho nhỏ thôi, giống như một hạt sỏi nằm trong chiếc giầy êm ấm. Hạt sỏi gây nên một cảm giác cồm cộm, nhưng không đau đớn gì. Nhưng rồi nỗi lo âu cứ lớn dần, lớn dần.
Và cuối cùng thì cái tai nạn kinh khủng đã đến với chàng: trong khi soi gương, chàng khám phá ra một sợi tóc bạc. Chàng bàng hoàng tới mức không thể tin vào đôi mắt mình. Chàng nghiêng đầu, nhìn kỹ xem mình có lầm không; biết đâu đó chỉ là một sợi tóc phản chiếu ánh đèn trong phòng. Không, đó là một sự thật. Chàng buồn tới mức không muốn ăn cơm ngày hôm đó. Chàng có cảm tưởng như mình đang chịu một cái tang.
Cả ngày, chàng cứ đến bên tấm gương săm soi sợi tóc. Càng xem, chàng càng buồn. Cái nỗi buồn lo của chàng hoá ra không phải là vô lý. Nhưng chàng không ngờ là mình phải chịu sự già nua sớm như vầy; năm nay chàng mới 25 tuổi. Cuối ngày hôm đó, chàng quyết định nhổ sợi tóc bạc ra khỏi mái tóc. Chàng vừa nhổ, vừa lẩm bẩm:
– Ta khai trừ nhà ngươi ra khỏi mái tóc đẹp này.
Chàng cảm thấy hả hê về hành động của mình. Sợi tóc bạc đã nhận hết mọi tội lỗi. Vậy mà lương tâm của chàng cũng không cho phép chàng liệng sợi tóc xuống đất. Chàng đặt nó trên một góc bàn học, thình thoảng lui tới, chàng nhìn sợi tóc một cái. Đau đớn.
Sợi tóc bạc đã lìa xa chàng, nhưng nỗi lo âu vẫn còn đó. Nỗi lo âu không phải là sợi tóc. Chàng không thể nhổ nỗi lo âu ra khỏi tâm mình bằng một câu nói giản di như; “Ta khai trừ nhà ngươi”.
Rồi cái gì phải đến, đã đến với chàng: những sợi tóc bạc đua nhau xuất hiện. Chúng nó bất kể tấm gương của sợi tóc bạc đầu tiên: bị khai trừ, nhổ bỏ tận gốc rễ. Chúng không xuất hiện như một sự phản kháng; chúng là hiện thân của một nỗi lo âu, buồn bã…” (Trích đoạn Chàng tóc đẹp)
Mục lục:
Lời giới thiệu
Phần 1: Chàng tóc đẹp
Vẽ bằng đôi chân
Bức tường lạnh
Căn phòng trống
Chàng tóc đep
Con bé chơi với rắn
Con chim ma
Hoa sa mạc
Lão bé
Người chủ tiệm và tên trộm đãng trí
Người không đầu
Người duy nhất cho rằng tôi không điên
Trầm hương
Phần 2: Truyện anh Thành
Tiếng Việt gần
Cam quít
Buông bỏ
Nụ cười trẻ thơ
Một vẻ đẹp giản dị
Chân tình
Sống chung
Ngắn mà đẹp
Đôi dòng về tác giả.
Mời bạn đón đọc.
Xem thêm nhiều hơn Thu gọn