Một giọng văn trung tính nhưng có khi tha thiết mà cũng có khi chấp chửng, ngạo nghễ. Một cốt truyện để người đọc chắp nối, lần tìm trong miên man tự sự. Một cách dẫn chuyện nửa vời, người đọc phải tìm nguyên nhân và nghĩ kết thúc ra sao cũng được.
Một chuyện tình trái khoáy, nửa tình yêu, nửa tôn trọng, nửa mua bán, nửa lừa gạt, nhưng cái hệ quả của nó là làm biến dạng tinh thần thì cũng vừa là thật, lại vừa như không thật.
Một câu chuyện tình, nhưng chính trong mỗi phút giây khắc khoải, phập phồng, kỳ lạ thay hào khí oanh liệt của một thời ra trận lại được tái hiện.
Hiện thực trong tiểu thuyết của Trần Huy Quang không được triển khai theo chiều rộng, không nhiều tuyến nhân vật mà là hiện thực trong tâm tưởng nhân vật qua những mảng hồi ức đứt nối miên man và dưới một điểm nhìn duy nhất, đó là nhân vật chính, chứ không phải của tác giả.
Mời bạn đón đọc.