Cạm Bẫy Người:
Trích Đoạn: “Tấm Lòng Đi Bịp Từ Nay Xin Chừa”
” Tôi đã về Bắc Ninh được ngót nửa tháng. Trong nửa tháng ấy, tôi không được chút tin tức gì về mọi sự hoạt động của làng b… nữa, ngoài một lá thư của anh Vũ gửi sang hỏi thăm mấy câu làm quà.
Nghĩ mà giật mình đến cái thời gian trong hơn ba tháng trời lăn lộn với đủ mọi nhân vật của làng bạc bịp, đến cách tổ chức của đình cùa bọn tín đồ tôn giáo đỏ, đen” . Không phải tôi có ý kết án những vết nhơ bẩn của sự tài lợi, trong nhiều cuộc hôn nhân vẫn còn thấy có cái tính cách buôn bán và trong mọi sự buôn bán vẫn có nhiều mặt trái thì trong sự cờ bạc, cái lẽ có mọi ngón bịp chỉ là sự tất nhiên, rất thường. Chỉ cái màu cờ bạc của loài người là khiến tôi không thể hiểu được, phải băn khoăn.
Sáng hôm nay, cụ phán phàn nàn với tôi:
– Không hiểu thằng Vân nó làm gì ở Hà Nội mà mãi nó chưa về. Đây này, nó lại viết giấy nã tiền tôi lần nữa đây. Chuyến trước đi đã lấy hai chục. Bây giờ lại xin chục nữa!… Lần nào nó cũng kêu là để chạy việc, tôi biết có nên tin hay không nữa?
Tôi đỡ lá thư, nhìn đến đoạn có ngón tay của cụ phán thì…
Con phải chờ có lẽ đến năm hôm nữa mới biết tin tức đích xác được. Nhận được thư này, thầy gửi ngay cho con một chục nữa để cho con tiêu pha, xe pháo, và thù tạc với mấy người đang lo việc cho con…
Cụ Phán cúi đầu, nhìn tôi một cách trông buồn cười là phóng nhỡn tuyền lên bên trên đôi mắt kính. Thấy tôi phán đóan thế nào, cụ chỉ lắc đầu, bỏ thư vào túi rồi quay đi. Cụ ra ngồi bàn kéo một hơi thuốc lào rồi trầm ngâm nghĩ ngợi. Tôi quay mặt đi chỗ khác để mỉm cười.”
Mời bạn đón đọc.