“Thế nào là hạnh phúc? Biết tất cả hay không biết gì? Có tất cả hay không có gì? Chúng ta làm mọi thứ chỉ để được hạnh phúc, nhưng, hạnh phúc thực sự là gì?”
Một người họa sĩ tình cờ quen hai chị em sinh đôi giống nhau như hai giọt nước (cũng là người mẫu trong bức tranh của anh). Hai cô gái mang hai số phận, hai cuộc đời khác biệt: một cô gái điếm và một nghệ sĩ dương cầm. Người họa sĩ nặng lòng với vẻ đẹp mong manh hư ảo như khói sương của cô nghệ sĩ dương cầm, nhưng anh gần như rơi vào trạng thái không thể phân biệt được người nọ với người kia. Anh thấy họ chỉ là hai phân thân của cùng một con người. Càng đi sâu vào đời sống của họ, anh càng khám phá những trắc ẩn, ngoắt nghéo của số phận đằng sau cái đẹp ấy. Nghệ thuật xuất hiện giữa họ như một một sự cứu rỗi, một đường dẫn kết nối những tâm hồn.
Câu chuyện là một bản nhạc đẹp đẽ về tình cảm thuần khiết giữa những tâm hồn đồng điệu, có thể vượt lên tình cảm nam nữ thuần túy, vượt lên trên sự khác biệt giữa những thân phận, chỉ còn vẻ đẹp của sự thấu hiểu.
Hiền Trang vừa tốt nghiệp Đại học Ngoại thương. Cô thổ lộ viết đơn giản để “chắp ghép những mảnh vụn vặt của cuộc đời. Để chúng không bị rơi vãi, không bị mai một. Để một ngày nào đó nhìn lại, có thể thấy những năm tháng ấy không phải là huyễn ảo”.
Mời bạn đón đọc.