… Lại vàng! Thường thở dài. Hình ảnh hôm nào lại hiện về trong trí anh. Anh nhớ rõ cái cảnh cô gái chủ nhân chiếc xe đã bối rối chìa hai chiếc nhẫn ra trước mặt mẹ và đã bị từ chối như thế nào. Tất nhiên hành động ấy xuất phát từ lòng tốt, từ sự biết ơn. Nhưng chẳng lẽ cứ phải là như vậy. Khi lao chiếc xe ra ngáng đường bọn cướp, anh đã không kịp suy nghĩ bất cứ điều gì, kể cả sự nguy hiểm đến tính mạng. Đó là phản xạ tự nhiên và không tính toán của bất cứ một người lương thiện nào. Cái giá của hành động đó là cái chết như ba anh, và suýt chết, như anh. Sự mất mát lớn lao đó, không một núi vàng nào bù đắp nổi… (Trích trong truyện dài Bong Bóng Lên Trời).
Mời bạn đón đọc.
Mời bạn đón đọc.