Tôi mang ba lô lặng lẽ ra đi. Ngoái đầu nhìn lại, chẳng có ánh mắt nào dõi theo tôi cả. Chỉ có cánh đồng hanh hao gió lộng, chỉ có cánh cò chao nghiêng trong gió. Chẳng còn gì cả ngoài ký ức của tôi…
“Bao giờ cho đến ngày xưa?
Bao giờ cho đến cơn mưa thiếu thời?”
Mời bạn đón đọc.