Ai Hát Giữa Rừng Khuya – Truyện Kinh Dị Đường Rừng (Bộ Sách Những Tác Phẩm Vượt Thời Gian):
Tchya Đái Đức Tuấn là một trong những tác giả kiệt xuất của Việt Nam. Bằng lối cấu tứ lớp lang mang tính nghệ thuật cao và bí hiểm. Ông đã đưa người đọc đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, trong không khí rờn rợn và liêu trai của những xứ đường rừng, nơi có những thần hổ chuyện hại người, những người đẹp khuynh quốc bị làm mỗi cho những mối oan thù truyền kiếp, nơi giữa rừng khuya văng vẳng tiếng hát não nuột thê lương và câu chuyện về những người anh hùng đã hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ cho dân lành.
Sau mấy chục năm rồi, mà những tiểu thuyết của Tchya Đái Đức Tuấn vẫn rất cuốn hút người đọc hiện đại.
“… Chỉ là vì nỗi càng trông thẳng vào nàng, càng như thấy một luồng điện êm như nhung, mà mạnh như gió, lôi cuốn mình như đá nam châm hút sắt, lại truyền cho mình thứ cảm giác gì khó hiểu, luồn vào từng mảnh thịt trong người, làm cho mình phải lạnh buốt run lên.
Nhưng đấy mới chỉ là đôi mắt.
Trông đến tay chân và nước da thiếu nữ, cả đoàn kỵ mã lại càng thấy can đảm trong lòng tiêu tan dần dần.
Tay thiếu nữ đáng lẽ, so với tấm thân đều đặn diễm lệ kia, phải là một bàn tay ngọc ngà mũm mĩm: cớ soa nó gầy gò, xương xẩu, trong như thịt rã đi rồi?
Trái hẳn với đôi môi như tô sáp son đỏ rực, màu da mặt trông xanh, xanh lướt, xanh một màu xanh vàng lợt, chả khác gì màu sáp ong đã lọc sạch đi rồi. Màu da ấy như chỉ cho kẻ sống biết thiếu nữ kia là người ở cõi u minh trở lại, là người trong cõi chết, là một cái thây ma vựơt quan tài đứng dậy ra ngoài…
– Bà hàng ơi! Bà hàng! có thể cho chúng tôi ngủ trọ một đêm không hở?
Trong nhà vẫn không thấy có một tiếng động. Nhưng một giọng nói lanh lãnh, giọng nói đàn bà, một giọng nói nghe gần mà như xa, cao mà như thấp, tựa hồ véo von từ cõi vô hình đưa lại, một giọng nói biết bao êm đềm thấm thía, sao cũng lạnh lẽo, buồn rầu, một giọng nói sang sảng thánh thót lọt ra, rót nhẹ vào tai đoàn kỵ mã lỡ đường, làm cho bọn họ tự nhiên, không hiểu tại vì đâu, bỗng thấy ghê rờn rợn lạnh đường sau gáy…”.
Mục Lục:
Thần hổ
Biệt cố hương
Ma trành
Báo phục.
Ai hát giữa rừng khuya
Ma không đầu
Hạt đồng giao
Ngàn khuya vắng
Oanh cơ
Tai nạn và gặp gỡ
Xác ma cười
Ma rừng
Từ biệt
Thần trùng hổ
Vén màn bí mật
Đẹp duyên cầm sắt
Tử biệt sinh ly
Đèo ô quỉ hổ.
Mời bạn đón đọc.