"… Các bạn bảo hôm nay tôi viết thư về đề tài gì? Xời ơi, còn cái gì nữa ngoài chuyện "Vàng Anh", tin tức đang sốt hầm hập như thế, người người bàn tán, blog blog bình phẩm, chẳng nhẽ tôi lại lôi đề tài vô thưởng vô phạt là cái mụn trứng cá trên thùy tai bên trái ra viết à?
Thật ra thì tôi không quan tâm đến vụ này lắm đâu. Tôi không xem Nhật ký Vàng Anh (trộm nghĩ, tôi đến tuổi theo dõi Nhật ký Vàng Ta với Nhật ký Vàng Tây rồi) nên không ước lượng được mức độ nổi tiếng của nó và những người liên quan. Đêm hôm trước, thấy tin về đoạn phim nóng của diễn viên đóng vai chính, tôi tặc lưỡi "cũng chả xa lạ gì, chắc lại từng ấy tư thế Kama Sutra" rồi đi ngủ. Ai ngờ, đến hôm sau thì dân tình toáng cả lên vì cái cô Thùy Linh này. Ùm, báo chí nhảy vào cuộc với những câu như "chuyện phòng the cuồng nộ, thác loạn", "thành thục và khiêu khích như một diễn viên phim sex chuyên nghiệp", "một lối sống không lành mạnh, thậm chí bệnh hoạn"… (các bạn nhớ đoạn này để tí đọc tiếp nhá!). Kèm theo những bài viết đầy những lời miêu tả sống động như thế là những ảnh chụp lại các cảnh trong đoạn phim, da thịt chăn gối lộn nhộn trông rất, ờ, rất kích thích. Trời ơi, thế này thì tôi phải tò mò thôi, tò mò quá, tò mò chết mất! Và sau chừng nửa tiếng phát huy tình tò mò, tôi đã tải được đoạn phim nọ.
Đầu tiên, tôi xin nhận xét về những hình ảnh thuộc dạng "cấm trẻ dưới 18 tuổi" này. Tôi đã xem qua và thấy nó… bình thường. Một đoạn phim tự quay, quay cảnh quan hệ tình dục giữa hai người hiện đã đủ tuổi để gọi là trưởng thành, những tư thế quan hệ của hai người cũng không có gì quái đản (tôi cá là hàng tỷ người trên thế giới làm những việc như vậy thường xuyên). Xét về bản chất, đoạn phim như vậy là một đoạn phim hình ảnh tư liệu về cuộc sống cá nhân, nó không khác đoạn phim tôi quay cảnh mình ăn cơm, uống nước, hát kharaoke. Nếu chỉ được "lưu hành nội bộ" giữa hai người, nó đơn thuần là kỷ niệm. Nhưng rất tiếc nó bị lộ rồi. Thùy Linh đã và đang nổi tiếng với vai Vàng Anh – nhân vật học sinh trong sáng được nhiều bạn trẻ yêu thích, đoạn phim này lộ ra không khác nào một quả bom. Chẳng trách mà các báo lại đưa tin rầm rộ đến nhường kia. Nhưng, tôi bắt buộc phải đặt câu hỏi: "Phim cũng chỉ ở dạng bình thường, có cần thiết phải miêu tả quằn quại đến mức ấy không?" đối với một số bài viết trên một số báo…"