Bìa áo:
Hơn cả việc sợ mình sẽ trở thành một người an phận và thỏa hiệp với mọi thứ, em thấy sợ khi nghĩ rằng mình chính là người có thể đã, đang hoặc sẽ làm điều tương tự với anh: trở thành bức tường ngăn cách giữa anh và những gì anh muốn làm. Em không muốn sự tiện nghi vừa đủ trong căn hộ nhỏ của chúng ta tới một ngày nào đó sẽ khiến anh cảm thấy ngột ngạt và nhốt lại giữa bốn bức tường của nó những giấc mơ của anh, những giấc mơ đã tạo nên người con trai mà em yêu ngay từ những ngày đầu quen nhau. Sự an toàn và ấm cúng, chúng làm con người ta không muốn cựa quậy, chỉ ở yên một chỗ và tận hưởng. Cảm giác an toàn là một cái bẫy, nhưng ngay cả khi ta nhận ra mình đang bị trói chặt trong đó, ta cũng không muốn vùng chạy.
Bìa keo:
Đôi khi tôi thấy mình rất già, nhưng không khôn ngoan. Tôi thấy trước rằng mình sẽ nhớ nhung những năm tháng tuổi trẻ này, những khuôn mặt và những buổi vui đêm muộn này, trước cả khi tôi kịp sống qua hết chúng. “Như một cơn mưa rào” mùa hạ, biến mất trước cả khi chúng ta kịp nếm vị mặn nơi đầu lưỡi khi đầu trần chạy dưới làn mưa.
Mời bạn đón đọc.