“… Huệ chợt nhớ lại từ khi bắt đầu cầm bút vẽ, hình ảnh đầu tiên của tuổi lên năm là gương mặt người mẹ. Huệ lớn lên trong tình thương của mẹ. Ngày này qua ngày khác, Huệ chỉ vẽ những hình ảnh thân yêu duy nhất đó là mẹ. Những bài tập đầu tiên và trong suốt quãng đời thơ dại ấy là những nét chân dung mẹ. Hàng trăm bản thảo ấy dần dần lớn lên trong tâm hồn của một họa sĩ tí hon. Hình ảnh người cha thật xa lạ với Huệ. Chưa bao giờ bé Huệ tưởng tượng ra mặt người cha của mình. Đến khi học lớp 1, Huệ mới nhận ra rằng vì sao các bạn có cha đến đón mà mình thì chưa bao giờ được như thế. Nhìn các bạn hồ hởi ríu rít chào bố mà Huệ thẫn thờ ngơ ngác không hiểu vì sao.
Huệ đã nhiều lần hỏi mẹ về người cha của mình nhưng bao giờ cũng bị gạt đi. Ai ai trong nhà cũng nói rằng cha của Huệ đã đi từ lâu, có thể bị bệnh nặng rồi chết ở nơi xa xứ. Lại nữa, nhiều lần nhìn mẹ ngồi thừ trong bóng tối, dường như Huệ cảm nhận được những điều gì đó đang làm mẹ khổ tâm. Khi ấy, Huệ chỉ biết sa vào lòng mẹ và nằm ngủ…”.
Đoạn văn trên đây được trích từ truyện ngắn “Bức chân dung không tên” của tác giả Vương Tâm.
MỤC LỤC
Phù du
Cô gái xấu xí
Cú nhảy trong đêm
Bản tình ca màu đen
Chuyện của bà
Vòng quay tăng gô
Cái Ngọng
Bí mật tuổi 18
Bức tranh quê
Miền quê buồn
Mưa trung du
Chú Tuất cóc
Trốn chạy
Người cha yêu dấu
Lên tỉnh
Tiết chuyển mùa
Người đàn bà xa lạ
Ván bài cuối đời
Ba người câm
Chuyện lúc không giờ
Em vẫn như ngày xưa…
Ghép đôi
Ngày mai còn nắng
Ẩn ức ngày về
Con gái tuổi “băm”
Xao xuyến nụ cười
Bức chân dung không tên
Hồng Tú Cầu
Giấc mơ
Phát súng
Cú sốc
Cuộc chia tay bất thành
Hoa xuân
Cặp sừng hươu
Ký ức tuổi 20
“Mượn máu…”
Người bị mất tích
Nụ hôn
Cô chủ quán dê núi
Đất làm phúc.
Mời bạn đón đọc.