Minh chợt đứng lại, bóp nhẹ tay Mỵ. Trước mặt Minh khoảng mười mét, giữa dòng người ngược xuôi hỗn độn, quần áo đủ màu đủ kiểu, nổi hẳn lên hai bộ đồng phục nữ thanh niên xung phong bạc phếch. Màu áo ấy bắt nhanh vào mắt Minh vì đã quá quen thuộc, đồng thời Minh luôn luôn chú ý mỗi khi cùng đi chơi với Mỵ, để tìm xem có phải là người cùng đơn vị với mình hay không.
Rõ ràng là Mai và Yến chưa thấy Minh. Họ còn đang bận lựa mấy bản nhạc quay ronéo bày bán dưới đất, miệng tíu tít nói chuyện với nhau một cách tự nhiên. Đứng ở đây, Minh còn thấy rõ đôi môi hồng không chút son của Mai đang cười khoe hàm răng trắng đều như hột bắp…. Đây là trích đoạn trong Quyết định – một trong những truyện ngắn mà theo lời tác giả là anh thích nhất. Thích nhất, không hẳn là hay nhất, mà từng truyện trong tập này đều có với tác giả nhiều kỷ niệm nhất, trước – trong – và sau khi viết.