108 Chuyện Cổ Tích Việt Nam Hay Nhất:
“Ngày xưa hai vợ chồng nhà nọ chỉ sinh được mỗi một cô con gái. Vì thế họ nuôi nấng dạy dỗ rất chăm chút. Khi con gái lớn lên, cha mẹ dạy cho đạo thánh hiền. Năm nàng mười lăm tuổi vẫn bị cấm cung không được tiếp xúc với người ngoài. Một hôm người mẹ lên chùa lễ phật. Lần đầu tiên bà đưa con gái ra khỏi nhà. Bấy giờ có một vị thiên thần muốn mượn cô gái đồng trinh làm chỗ đầu thai mới, nhân lúc cô gái ra vườn chùa vãng cảnh, hiện làm một bông hoa có năm cánh rất đẹp. Cô gái thích qua ngắt lấy ngắm nghía hồi lâu, rồi bỗng dưng bỏ vào miệng nuốt đi.
Từ đó cô gai tự nhiên không chồng mà chửa. Cha mẹ nàng ngạc nhiên và xấu hổ vô cùng. Hết tra hỏi đến dụ dỗ nhưng cô gái ngây thơ ấy cũng chả làm sao mà hiểu được. Tất cả mối ngờ của cha mẹ đều đổ dồn vào nhà chùa. Đoán là có một sư ông đã quyến rũ con gái mình trong ngày lễ phật dạo nọ, họ bèn đuổi con lên chùa và nói:
– Mày lên đó mà ở với sư, đừng vác mặt trở về bôi nhọ nhà tao nữa.
Hoà thượng trụ trì chùa đó không biết làm thế nào, đuổi thì không nỡ, đành phải nhận nuôi nàng và dựng một túp lều sau chùa cho nàng ở.
Khi gần đến ngày sinh cô gái bỗng nằm chiêm bao thấy một thiên thần đến trước mặt dặn rằng:
– Đừng đặt tên con vội, cứ để đến lúc chúng nó biết nói, tự chúng sẽ cho biết tên.
Thế rồi, cô gái sinh một lúc năm người con trai, đặc biệt khuôn mặt giống nhau như tác. Cả năm anh em đều lớn nhanh như thổi, đứa nào đứa ấy sởn sơ khoẻ mạnh. Khi chúng biết nói, người mẹ hỏi tên con, thì đứa thứ nhất trả lời:
– Sức con có thể vác nổi một quả núi, con là Mạnh Mẽ.
Đứa thứ hai nói:
– Người con dù có bao dăm búa bổ cũng không chết, con là Mình Đồng Da Sắt.
Đứa thứ ba tiếp:
– Con có thể ngồi một nơi biết được mọi việc trong thiên hạ, tên con là Vén Mây Xem Trần.
Đứa thứ tư:
– Con có thể sống dưới nước cũng như trên cạn, tên con là Khô.
Đứa cuối cùng nói:
– Con thì dù ngồi trong lửa cũng dễ chịu như thường, tên con là Ướt…”.
Mục Lục:
Ông già kén rể
Sự tích cái bình vôi
Đóng tiền vạn lịch
Ả chức chàng Ngưu
Ai mua hành tôi
Anh chàng ngốc
Anh chàng thong manh
Anh em mồ côi
Anh em sinh năm
Bá cha
Bảy điều ước
Ba chàng rể
Ba con thành chín
Bợm già mắc bẩy
Cái chân thủy ngân
Cái kiến mày kiện củ khoai
Cái trống thần
Cây đa biết nói
Cây bưởi đào
Cây khế
Cây tre trăm đốt
Có ai làm chứng
Chàng đốn củi
Chàng ngốc
Chàng rể hay chữ.
v.v…
Mời bạn đón đọc.
“Ngày xưa hai vợ chồng nhà nọ chỉ sinh được mỗi một cô con gái. Vì thế họ nuôi nấng dạy dỗ rất chăm chút. Khi con gái lớn lên, cha mẹ dạy cho đạo thánh hiền. Năm nàng mười lăm tuổi vẫn bị cấm cung không được tiếp xúc với người ngoài. Một hôm người mẹ lên chùa lễ phật. Lần đầu tiên bà đưa con gái ra khỏi nhà. Bấy giờ có một vị thiên thần muốn mượn cô gái đồng trinh làm chỗ đầu thai mới, nhân lúc cô gái ra vườn chùa vãng cảnh, hiện làm một bông hoa có năm cánh rất đẹp. Cô gái thích qua ngắt lấy ngắm nghía hồi lâu, rồi bỗng dưng bỏ vào miệng nuốt đi.
Từ đó cô gai tự nhiên không chồng mà chửa. Cha mẹ nàng ngạc nhiên và xấu hổ vô cùng. Hết tra hỏi đến dụ dỗ nhưng cô gái ngây thơ ấy cũng chả làm sao mà hiểu được. Tất cả mối ngờ của cha mẹ đều đổ dồn vào nhà chùa. Đoán là có một sư ông đã quyến rũ con gái mình trong ngày lễ phật dạo nọ, họ bèn đuổi con lên chùa và nói:
– Mày lên đó mà ở với sư, đừng vác mặt trở về bôi nhọ nhà tao nữa.
Hoà thượng trụ trì chùa đó không biết làm thế nào, đuổi thì không nỡ, đành phải nhận nuôi nàng và dựng một túp lều sau chùa cho nàng ở.
Khi gần đến ngày sinh cô gái bỗng nằm chiêm bao thấy một thiên thần đến trước mặt dặn rằng:
– Đừng đặt tên con vội, cứ để đến lúc chúng nó biết nói, tự chúng sẽ cho biết tên.
Thế rồi, cô gái sinh một lúc năm người con trai, đặc biệt khuôn mặt giống nhau như tác. Cả năm anh em đều lớn nhanh như thổi, đứa nào đứa ấy sởn sơ khoẻ mạnh. Khi chúng biết nói, người mẹ hỏi tên con, thì đứa thứ nhất trả lời:
– Sức con có thể vác nổi một quả núi, con là Mạnh Mẽ.
Đứa thứ hai nói:
– Người con dù có bao dăm búa bổ cũng không chết, con là Mình Đồng Da Sắt.
Đứa thứ ba tiếp:
– Con có thể ngồi một nơi biết được mọi việc trong thiên hạ, tên con là Vén Mây Xem Trần.
Đứa thứ tư:
– Con có thể sống dưới nước cũng như trên cạn, tên con là Khô.
Đứa cuối cùng nói:
– Con thì dù ngồi trong lửa cũng dễ chịu như thường, tên con là Ướt…”.
Mục Lục:
Ông già kén rể
Sự tích cái bình vôi
Đóng tiền vạn lịch
Ả chức chàng Ngưu
Ai mua hành tôi
Anh chàng ngốc
Anh chàng thong manh
Anh em mồ côi
Anh em sinh năm
Bá cha
Bảy điều ước
Ba chàng rể
Ba con thành chín
Bợm già mắc bẩy
Cái chân thủy ngân
Cái kiến mày kiện củ khoai
Cái trống thần
Cây đa biết nói
Cây bưởi đào
Cây khế
Cây tre trăm đốt
Có ai làm chứng
Chàng đốn củi
Chàng ngốc
Chàng rể hay chữ.
v.v…
Mời bạn đón đọc.