100 Truyện Cổ Tích Việt Nam Chọn Lọc:
“Ngày xưa có một cô gái đi ở cho một nhà trưởng giả. Cô phải làm việc quần quật suốt ngày, lại bị chủ đối đãi rất tàn tệ. Cái ăn, cái uống thiếu thốn, quần áo chẳng được một manh cho lành lặn, nên cô gái tuổi đôi mươi mà gầy gò xấu xí.
Một hôm nhà trưởng giả có giỗ, cỗ bàn linh đình, họ hàng đến ăn uống đầy nhà. Trong khi đó thì cô gái phải đi gánh nước luôn vai không nghỉ. Gánh đến gánh thứ nhất, cô gái mệt quá ngồi nghỉ lại ở bờ giếng. Nghĩ tủi thân cô ôm mặt khóc. Đức phật hiện lên thành một ông cụ già nghèo khổ, dáng điệu mệt nhọc đến xin nước uống. Cô gái vội quảy gánh xuống giếng vục nước lên ân cần mời cụ uống. Cụ già uống xong lại đòi ăn. Cô gái bảo ông cụ ngồi chờ rồi gánh nước về lấy phần cơm ở nhà của mình đưa ra cho cụ già và nói: Họ dành phần cơm cho con toàn là cơm cháy cả, cụ ăn một bát này cho đỡ đói.
Ăn xong cụ già bảo cô: Ta là đức Phật, thấy con là người nghèo khổ mà có lòng tốt, nên muốn ban thưởng cho con. Con muốn gì, cứ nói, ta sẽ làm cho con vui lòng. Cô gái ngỏ ý chỉ muốn mình bớt xấu xí và có được manh áo lành lặn. Cụ già bảo cô gái lội xuống giếng thấy bong hoa nào đẹp, hợp ý thích, ngậm lấy thì sẽ được như ý. Xuống giếng cô gái chỉ mút lấy mấy bông hoa trắng. Cô gái ở xấu xí, rách rưới phút chốc biến thành cô gái xinh đẹp tuyệt trần, da dẻ trắng trẻo, mặt mũi hồng hào, quần áo đẹp như nàng công chúa. Khi cô quảy gánh nước trở về, cả họ nhà trưởng giả vô cùng kinh ngạc. Cô đẹp đến nỗi mãi họ mới nhận ra được cô. Mọi người đổ xô cả ra bờ giếng. Thấy cụ già vẫn còn ngồi ở đó, họ cuống quýt đưa xôi thịt ra mời: này ông cụ, ăn đi!ăn no đi! rồi mách cho chúng tôi làm thế nào trẻ lại và có được thật nhiều quần áo đẹp.
Cụ già bảo họ cứ xuống giếng thấy loại hoa nào hợp ý nhất thì ngậm lấy, rồi sẽ được như ý. Họ liền xô đẩy nhau, ai cũng muốn xuống giếng nước. Dưới giếng lúc đấy đầy hoa đỏ và hoa trắng. Bọn trưỏng giả đều cho màu đỏ là đẹp nên tìm đến hoa đỏ mút lấy mút để. Nhưng lúc đến bờ tất cả không những chẳng trẻ lại mà càng già thêm ra: Mặt mũi nhăn nheo, thân hình quắt lại, lông lá mọc đầy người. Những người đi lấy nước thấy vậy hò nhau cầm đòn gánh xông vào đánh đuổi. Cả họ nhà trưởng giả kinh hoàng bỏ chạy lên rừng.
Tuy phải ở lại hẳn trong rừng nhưng chúng vẫn tiếc của. Cho nên thỉnh thoảng ban đêm, chúng lại mò về hoặc gõ cửa, hoặc ngồi ở hiên nhà kêu léo nhéo suốt đêm…”.
Mục Lục:
Truyện Tấm Cám
Truyện Thạch Sanh
Sự tích thành Cổ loa
Trọng Thủy Mỵ Châu
Sơn tinh – thủy tinh
Chử Đồng Tử
Trương Chi
Sự tích động Từ Thức
Sự tích hồ Gươm
Sự tích hồ Ba bể
Sự tich hòn Vọng phu
Trí khôn của ta đây
Sự tích bánh chưng cặp
Sự tích sao Hôm, sao Mai
Sự tích ông bình vôi
Cóc kiện trời
Nghè hoá hổ
Sự tích con khỉ
Sự tích con dã tràng
Sự tích chim cuốc.
v.v…
Nàng Ả Voi
Sự tích ông Ba Mươi
Của thiên trả Địa.
Mời bạn đón đọc.