Đi cùng?
Hai chữ này kéo Vy Vy trở về hiện tại, lập tức hoàn hồn.Nhìn chiếc xe, lại nhìn Đại Thần, người đẹp Vy Vy lắp bắp:
“Em… em…”
Tiêu Nại hơi cau mày. Vy Vy trấn tĩnh nói:
“… Anh đèo em?”.
“Ừ, đường xa thế chẳng lẽ đi bộ?”.
Đường đến nhà thi đấu bóng rổ xa thế, đi bộ đương nhiên rất đáng sợ, nhưng… nhưng đáng sợ hơn chính là anh đèo em! Vy Vy băn khoăn. Với danh tiếng nổi như cồn của Tiêu Nại, cộng thêm chút nổi tiếng nho nhỏ của Vy Vy, đèo nhau trên con đường này, chắc chắn sẽ có ngay những lời đồn hay ho cho coi! Tuy rằng họ hình như, hình như, có vẻ như đúng là đang tiến tới những nghi ngờ hay ho đó, nhưng hiện nay, bây giờ, lúc này họ tuyệt đối trắng tinh hơn cả lông cừu.
“Như thế này… như thế này… không ổn lắm. Người khác nhìn thấy sẽ hiểu nhầm”.
Vy Vy cố từ chối khéo, hai tai bắt đầu đỏ dần.
“Hiểu nhầm?”.
Chẳng lẽ anh không hiểu? Vy Vy đành nói thẳng:
“Hiểu nhầm chúng ta… ôi, là kiểu quan hệ đó…”.
Tiêu Nại lặng lẽ nhìn cô, hồi lâu không nói, Vy Vy cảm thấy một nỗi căng thẳng khó hiểu… mình không nói gì sai chứ? Đúng khi Vy Vy cảm thấy mỗi lúc càng căng thẳng hơn, cuối cùng Nại Hà phá vỡ bầu không khí yên lặng:
“Thế chúng ta không phải là kiểu quan hệ đó từ khi nào vậy?”.
Mời bạn đón đọc.