"… Phương Ty Doanh bước lên cầu.
Đứng tựa vào lan can, Doanh lặng nhìn dòng nước đang chảy bên dưới. Con sông không rộng lắm, hai bên bờ xây bằng xi măng trông rất đẹp. Nước lững lờ, lòng sông cạn để lộ một vài hòn đá cản giữa dòng, tạo nên một khung cảnh nên thơ. Ánh nắng tháng năm chói chang, Doanh đứng yên nhìn dòng nước chảy, với tâm trạng bối rối. Khung cảnh quá đẹp, ở đây cách xa thành phố ồn ào. Một con đường nhỏ ngoằn ngoèo chạy thẳng về phía rừng thông, rừng trúc để rồi thẳng lên núi. Một bên là ruộng vườn với những mái nhà tranh…".
Mời bạn đón đọc.