Chí Cang cười lớn.
– Nhưng Tuyết Hà đã chọn tôi rồi!
– Chuyện đó cần phải hỏi lại… Anh nghĩ kỹ xem. Cao Hàn nói – Bắt đầu từ đêm tân hôn của hai người đến khi Tuyết Hà cắt đứt ngón tay, rồi bé Hạt Mưa xuất hiện… Chuyện xảy ra như vậy đó… Mà anh vẫn thuyết phục được chính mình là Tuyết Hà chỉ nghĩ đến mình thôi à? Vậy thì thôi. Còn anh thấy Tuyết Hà sống bên cạnh anh chỉ như một bi kịch thì tốt hơn, anh nên rộng lượng một chút. Hãy buông tha cho nàng.
– Hừ! Anh quay lại chủ đề cũ rồi. Chí Cang hét lớn – Không được… Tôi không phải là kẻ mộng du. Tôi không mơ mộng! Dù trong tim cô ấy có hay không có tôi, tôi cũng không buông tha cô ấy. Anh có nghe tôi nói không? Đủ rồi! Đừng có mơ mộng nữa. Tuyết Hà là của tôi