Trong những ngày tiếp theo, tôi đau liên miên. Tôi không thể ăn uống gì cả và một cô y tá lơ đãng, chắc là mới vào nghề còn chưa biết việc phải giữ bí mật, đã nói với tôi rằng tôi suýt chết.
Nhưng đến ngày thứ năm, tôi có sữa và cái đầu tròn vo của con gái tôi, bên cạnh vú của tôi làm tôi hoàn toàn yên tâm. Tôi nhìn một cách trịnh trọng cái miệng nhỏ xíu của nó. Các nữ y tá đã nói rằng thật không thể tin được. Tôi, tôi cho đó là điều tự nhiên. Tôi muốn nuôi con tôi, tôi muốn nó uống sữa của tôi thì tôi phải có sữa…
Đó là một phép màu.
Đó là niềm hạnh phúc.
Tất cả là hạnh phúc….
Trích Ước Mơ