Tuyển Tập Vệ Tuệ:
“…. Qua ba tàu điện ngầm, chuyến xe buýt, hai chị em đến quán bar của Dương.
Vừa bước vào cửa, trông Mễ rất thật thà và lạnh nhạt. Miu nhận ra ngay sự biến đổi của nó, cảm thấy con nhỏ này có khả năng trời sinh thích ứng nhanh với hoàn cảnh. Tính cách của nó rất dễ hoà nhập với sắc màu, âm nhạc, không khí chung quanh, tất cả tưởng như quen lắm.
Mái tóc Mễ bồng bềnh buông rủ lên cái áo Pull đen, son môi màu đỏ tây, ánh mắt mênh mang. Không ai nghĩ cô gài này vừa từ quê lên được ít lâu. Ngược lại, dáng cao sang và xinh đẹp của nó tỏ ra mới mẻ trong quán bar, phong thái thoải mái và lạnh nhạt của nó lại rất ăn nhập với cảnh uể oải ở đây.
Mễ xuất hiện khiến không khí trở nên tình cảm hơn. Rất lâu về sau Miu nhớ lại buổi tối đầu tiên Mễ xuất hiện nổi bật trong quán bar, cảm thấy phong cách cố làm như một người con gái thạo đời không tương xứng với tuổi tác của Mễ thể nào cũng gây nên những đảo lộn sau đấy đối với nó, kể cả màn nhảy lầu cuối cùng.
Mã vẫn chưa đến, Dương đang bận ở sân sau, trông thấy hai người anh ta đưa tay ra hiệu. Miu đi tới, giới thiệu Mễ với Dương, Dương khẽ ho lên một tiếng, đưa tay ra nhẹ nhàng bắt tay Mễ. Đứng bên cạnh, Miu có cảm giác Dương hơi giật mình và không tự nhiên, chứng tỏ nét trẻ đẹp và hơn hẳn mọi người của Mễ làm anh ta bất ngờ.
Xem ra, ấn tượng ban đầu của anh chàng Dương đối với Mễ cũng khá sâu sắc. Cái vẻ trầm lắng của anh có thể gây cho người khác, nhất là con gái, một cảm giác thân thiết tự nhiên như một người cha, một người anh. Mễ bưng một ly rượu hoa quả, tỏ ra rất quen thuộc đứng nói chuyện với Dương. Thế ư, lạ quá, ờ, hay nhỉ….. Miu loáng thoáng nghe thấy những tiếng trả lời ngắn gọn của Mễ, còn Dương thì nói thao thao, rất vui vẻ. Miu phát hiện mình như không có trong cuộc nói chuyện ấy, cô liền đứng dậy đi ra chỗ khác.
Đứng ở cửa chừng mười phút, cô thấy Mã từ bên kia đường đi tới. Dáng người cao lớn của anh cứ lấp loá dưới ánh đèn đường mỗi lúc một rõ. Anh ta cũng trông thấy Miu và nở nụ cười quen thuộc giống như tấm biển chữ mạ vàng.
Anh đến gần, dang rộng hai cánh tay, Miu lại ngữi thấy cái mùi quen thuộc làm say lòng. Có thể khi tất cả chìm vào bóng tối, duy chỉ có cái mùi cơ thể sẽ nồng nàn hơn lên, nỗi bật trên bình diện kí ức, rất đáng tin cậy.
Hai người ở trong căn buồng của anh chàng Dương dành cho họ ôn lại trò chơi cơ thể vô cùng kích thích, mê loạn như điên, đạt đến đỉnh cao. Hai người phối hợp ăn ý, không ngừng thay đổi vị trí cơ thể, trên giường lăn xuống đất, từ đất lên sô-pha, đảo ngược trên dưới, đứng ôm trước tấm gương thay áo quần…..
Mã quá cao, Miu nhanh chóng tìm được đôi giày cao gót màu đỏ, cô khom người nhẹ nhàng linh hoạt như một chú mèo, hai người đứng dính sát vào nhau. Khi hai cơ thể khẽ run lên theo nhịp điệu, ánh mắt cô bị hình trong tấm gương thu hút. Nhất là đôi giày màu đỏ dưới chân, đôi giày bị khúc xạ bởi ánh nắng trở nên tiêu điểm khát khao gợi tình nhất, cảm xúc mạnh mẽ nhất trong bức tranh nhục dục.
Mã cũng đồng thời cảm thấy như thế, tiếng rên của anh cũng mang âm hưởng của loài dã thú….. Miu lấy một chiếc giày đỏ, tì mạnh gót nhọn vào vai anh ta, hai người cùng có cảm giác như lên đỉnh cao tuyệt đối của ngọn núi. Các cơ bắp co bóp xong rồi cùng xuống dốc.
Cơ thể trong tấm gương có phần mơ hồ, da thịt lấp lánh như bạc, không biết có phải ánh trăng hay không, trong phòng tràn ngập thứ ánh sáng này. Tóm lại đó là thứ ánh sáng không thể đụng đến, ánh sáng dễ đông lại, dễ vỡ, giống như màu men sứ.
Cơ thể sau khi bị nỗi thèm khát bỏ rơi giống như một thứ đồ sứ buồn và tầm thường….” (Trích Ánh trăng trên giường)
Mục lục:
Trinh nữ trong nước
Ngọt ngào
Ánh trăng trên giường
Theo dõi
Hoa hướng dương
Người xa lạ
Ảo giác tình yêu
Nói đi, nói lại
Càng đêm càng đẹp
Phòng của người tình
Khẩu súng dục vọng.
Mời bạn đón đọc.